Thiếu nhi chúng con yếu quí.
Chúng ta vừa được Chúa dạy cho chúng ta về cách sống ở đời, Chúa muốn cho mọi người chúng ta sống thật khôn ngoan.
1. Cuộc sống ở đời.
Chúng con thấy mọi người sinh ra đều được sống ở đời. Nhưng sống ở đời là sống như thế nào?
Trong bài suy niệm Chúa nhật tuần trước Chúa đã cho chúng ta thấy cuộc sống ở đời này là cuộc sống thật mau qua, không có gì tồn tại mãi mãi . Vì là cuộc sống mau qua như thế nên Chúa khuyên chúng ta hãy tìm đến cuộc sống vĩnh cửu trên trời bằng cách làm giầu trước mặt Chúa (Lc 12,21), đừng bám víu vào cuộc sống ở đời này kẻo rồi khi cuộc đời trần thề này chấm dứt lúc đó hối cũng không kịp.
Chúng con hãy nghe câu chuyện này:
Thành phố Priène ở Tiểu Á xưa bị quân địch tràn ngập và cướp bóc. Dân thành phố cố gắng vun quén thu xếp những đồ vật quí giá nhất và nhanh chân chạy chốn. Chỉ có nhà khôn ngoan là Bias vẫn tiếp tục bình thản đi trên đường với hai bàn tay trắng. Trên người ông chỉ có chiếc áo dài, chiếc áo khoác và đôi giày. Ông đang đi, gặp một người trong số các bạn bè của ông đang đẩy xe kéo theo mình đủ thứ đồ vật quí giá.
- Bias! - người này la lớn- Anh giàu hơn tôi, nhưng bây giờ sao anh nghèo thế?
Ngay lúc ấy bỗng xuất hiện những người lính hôi của, và chỉ trong nháy mắt, họ đã chiếm hết tất cả những gì anh này mang theo, rồi biến mất. Bias bèn cười và nói với bạn:
- Hãy làm như tôi, anh bạn yêu mến! Tôi không bao giờ cầm những vật mà người ta có thể đánh cắp mất trong chốc lát. Tôi tích lũy một kho tàng mà không ai có thể lấy của tôi được và tôi đem nó theo ra ngoại quốc!
- Anh có đem theo trong người một kho tàng ư?
- Vâng, một kho tàng quí hơn tất cả vàng bạc của Priène nữa!
- Anh có thể chia sẻ với tôi chút ít, vì bây giờ tôi đã trở thành kẻ trắng tay không?
Bias khôn ngoan trả lời ngay, miệng vẫn luôn tươi cười:
- Anh có thể lấy hết tất cả, nếu anh muốn, bởi vì điều này cũng chẳng làm tôi nghèo hơn đâu. Kho tàng ấy là lòng yêu mến, hiểu biết và nhân đức!
Của cải vật chất trên đời là như vậy. Chính vì thế mà Chúa muốn chúng ta phải biết khôn ngoan. Nhưng sống khôn ngoan là sống như thế nào chúng con?
2. Sống khôn ngoan là biết sống đúng cương vị vai trò của mình trước mắt Chúa trên trần gian này. Vai trò địa vị đó là gì chúng con? Thưa là một người quản gia quản lý những gì Thiên Chúa ban cho mỗi người cũng như cả loài người chúng ta.
a. Nhưng thử hỏi Chúa muốn một người quản gia quản lý những gia sản Chúa trao phó cho ta phải có những đức tính nào? Thưa, Chúa muốn ta phải là người quản lý trung tín và khôn ngoan.
* Là quản lý trung tín, ta phải biết sinh lợi những tài sản Chúa trao. Phải biết phát triển sao cho thân xác ngày càng khoẻ mạnh, trí thông minh ngày càng sáng suốt, những tài năng ngày càng đạt đến mức tinh vi hoàn hảo.
* Là quản lý trung tín, ta phải biết chia sẻ. Chúa ban sức lực, tài năng không phải để ta ích kỷ vun quén cho bản thân, nhưng để ta dùng mà phục vụ. Người có của mắc nợ người nghèo. Người có tài mắc nợ xã hội. Nghệ sĩ mắc nợ khán giả. Giám đốc mắc nợ công nhân. Bác sĩ mắc nợ bệnh nhân. Linh mục mắc nợ giáo dân. Cha mẹ mắc nợ con cái.
* Là quản lý khôn ngoan, ta phải biết chọn lựa những gì tốt đẹp nhất cho cuộc sống của mình.
Đức Cha Bossuet cho làm một hang đá trong nhà nguyện của tu viện. Chiều hôm Noel, ngài trả lương cho các người thợ. Rồi ngài nói với họ:
- Chờ một tí, tôi sẽ cho các anh quà "Giáng sinh"
Nói xong, ngài mở khăn trải bàn. Người ta thấy trên bàn, nằm kề nhau, 4 đồng tiền vàng và 4 cuốn sách "Hạnh Các Thánh ". Bossuet nói với các người thợ là họ có thể chọn, hoặc một đồng tiền hoặc một cuốn sách. Ba người đã chọn 3 đồng tiền vàng, còn người thứ tư tuyên bố:
- Ở nhà, mẹ già của tôi cũng rất cần tiền, nhưng bà cũng thích những cuốn sách tốt. Tôi 1ấy cuốn "Hạnh Các Thánh".
Tuy nhiên, khi ông này vừa mở cuốn sách ra thì ông tìm thấy 6 đồng tiền vàng dán sát bìa cuốn sách. Hãy tương tượng niềm vui của ông và nỗi hối tiếc hờn giận của ba người kia. Ông này đã không hối hận về sự lựa chọn của mình.
* Là quản lý khôn ngoan, ta phải tỉnh thức. Cuộc đời tạm bợ này thật mau qua. Chúa lại hay đến bất ngờ. Nên ta phải tỉnh thức đợi chờ. Ðợi chờ không phải là thụ động ngồi đó khoanh tay. Ðợi chờ là phải tích cực làm việc.
Cha kể cho chúng con nghe câu chuyện này:
Có một tu sĩ kia sống cuộc đời hạnh phúc và an vui trong bốn bức tường của tu viện. Đời sống tu trì đã biến đổi cuộc đời và tâm hồn của ông trở nên tốt lành, đến nỗi mọi người đều gọi ông là "Ông thánh nhỏ".
Ngày nọ, đang lúc ông đang bắt tay vào việc rửa chén dĩa, thì một Thiên thần hiện ra và nói:
- Thiên Chúa sai ta đến là để báo cho ngươi biết là giờ ngươi lìa đời đã đến.
Tu sĩ vẫn điềm nhiên và vui vẻ trả lời:
- Tạ ơn Chúa đã thương nghĩ đến tôi, nhưng như ngài thấy đó, tôi còn phải rửa hàng chồng chén dĩa, tôi không muốn tỏ ra vô ơn với Thiên Chúa, nhưng liệu giờ tôi được hưởng nhan thánh của Người có thể hoãn lại sau khi làm xong bổn phận rửa chén dĩa này không?
Nghe xong, Thiên thần biến đi. Tu sĩ trở lại công việc bổn phận một cách hăng say như quên hẳn việc gặp gỡ Thiên thần.
Bẵng đi một thời gian, trong lúc vị tu sĩ đang làm cỏ ngoài vườn, Thiên thần lại hiện ra. Như đoán trước được ý của Thiên thần, vị tu sĩ giơ tay chỉ mảnh đất trong vườn và nói:
- Đấy ngài xem, cỏ dại mọc đẩy vườn, liệu giờ tôi vào cõi đời đời có thể hoãn lại cho đến khi tôi làm xong cỏ không?
Cũng như lần trước, Thiên thần chỉ mỉm cười rồi biến mất.
Một ngày nọ, trong lúc vị tu sĩ đang chăm sóc các bệnh nhân, thì Thiên thần hiện ra; lần này vị tu sĩ không nói một lời, nhưng chỉ giơ tay chỉ vào các bệnh nhân nằm trên giường. Thiên thần biến đi không nói một lời nào. Chiều đến, vị tu sĩ trở lại căn phòng nhỏ bé đơn sơ của mình, bỗng chốc, ông cảm thấy mình đã già nua, mệt mỏi; ông thốt lên lời cầu nguyện:
- Lạy Chúa, xin sai Thiên thần Chúa đến, con sẽ sẵn sàng theo Ngài.
Lời cầu nguyện vừa dứt, Thiên thần Chúa hiện đến; vị tu sĩ mừng rỡ:
- Lần này, nếu Thiên thần mang tôi đi, tôi sẵn sàng theo ngài về thiên quốc ngay.
Thiên thần nhìn vị tu sĩ với tất cả âu yếm và nói:
- Này vị thánh nhỏ, sao còn mơ ước về thiên quốc, những ngày tháng vừa qua, ông nghĩ là mình đã ở đâu vậy?
Hay quá chúng con! Làm việc bổn phận Chúa trao cho hằng ngày. Đó là người quản lý trung tín và khôn ngoan rồi. Cha chúc chúng con sống được như thế. Amen.
Lm. Giuse Đinh Tất Quý
Nguồn: tgpsaigon.net
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về Ban Mục Vụ Giới Trẻ & TNTT Thái Bình
Đang online: 87 | Tổng lượt truy cập: 3,211,866