Thiếu nhi chúng con yêu quí,
Đọc lại Lời Chúa trong thánh lễ hôm nay, cha thấy có hai câu chuyện làm cha cảm động. Một câu chuyện trong bài đọc thứ nhất trích từ sách Giosuê của Cựu Ước. Một từ bài Tin Mừng với lời tuyên xưng trung thành theo Chúa của các tông đồ.
1. Trước tiên là câu chuyện trong sách Giôsuê. Câu chuyện hết sức cảm động. Đây chúng con nghe.
Được sinh ra từ Ai Cập, Giô-suê cảm thấy sự nhục nhã của thân phận tôi đòi, nô lệ. Được Chúa đưa ra khỏi Ai Cập cùng với toàn dân, ông luôn luôn ở gần Môise và thi hành các chỉ thị của Ngài. Suốt cuộc đời, dù gặp gian nan thử thách, Giô-suê vẫn một mực trung thành với Chúa. Không bao giờ ông tỏ ra nao núng trước những cơn thử thách. Ông luôn tin tưởng. Khi Môise qua đời ông được Chúa chọn kế vị Môise. Ông dẫn dân vào miền đất hứa.
Chiếm được đất hứa xong, ông chia đất cho các chi họ.
Nhưng thói thường là sau khi đã được hưởng hòa bình thì người ta dễ dàng mắc phải những tật xấu. Thấy dân chúng đã dần dần quên Chúa, xa Chúa mà hướng về những thần bằng đất bằng đá. Ông nhóm họp các chi phái với các trưởng lão ở Sichem, nơi Apram lãnh lời hứa thứ nhất của Chúa sau khi đến xứ Canan.
Trước mặt các trưởng lão và các chi họ, ông bắt họ phải lặp lại giao ước mà từ bỏ mọi hình tượng.
Ông nói với toàn dân bằng những lời lẽ rõ rệt như thế này: “Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này: “Thuở xưa, khi còn ở bên kia Sông Cả, cha ông các ngươi, đã phụng thờ các thần khác. Hôm nay nếu anh em không bằng lòng phụng thờ Ðức Chúa, thì anh em cứ tuỳ ý chọn thần mà thờ hoặc là các thần cha ông anh em đã phụng thờ bên kia Sông Cả, hoặc là các thần của người E-mô-ri mà anh em đã chiếm đất để ở. Về phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Ðức Chúa.”
Dân đáp lại: “Chúng tôi không hề có ý lìa bỏ Ðức Chúa để phụng thờ các thần khác! Vì chính Ðức Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi, đã đem chúng tôi cùng với cha ông chúng tôi lên từ đất Ai-cập, từ nhà nô lệ, đã làm trước mắt chúng tôi những dấu lạ lớn lao đó, đã gìn giữ chúng tôi trên suốt con đường chúng tôi đi, giữa mọi dân tộc chúng tôi đã đi ngang qua. Về phần chúng tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Ðức Chúa, vì Người là Thiên Chúa của chúng tôi.”(Giô-suê 24,1-2a.15-18b)
Giôsuê và gia đình ông và cả dân It-ra-en đã chọn Chúa và hứa sẽ chỉ phụng thờ Người mà thôi. Thật là một thái độ rất đẹp và chắc chắn sẽ làm Chúa vui lòng.
Chúng con hãy noi gương Giô-suê và gia đình ông mà chọn và phụng sự Chúa.
Cha kể cho chúng con câu chuyện này:
Odette, một cô gái xinh đẹp sinh ra trong một gia đình quí tộc nước Bỉ, năm 17 tuổi cô quyết định đi tu, nhưng chỉ vài ngày sau khi lãnh áo dòng, cha mẹ cô đến bắt trở về. Từ lâu, ông bà đã có ý gả cô cho lãnh chúa Simon thuộc lâu đài gần đó.
Vốn biết cô con gái cưng không muốn lập gia đình nên cha mẹ cô đã âm thầm chuẩn bị hôn lễ, các thiệp mời đều được kín đáo gởi đi và sự chuẩn bị đều giữ bí mật cho đến giờ chót.
Một buổi sáng đẹp trời cô thức giấc vì sự ồn ào lạ thường của lâu đài. Vén màn nhìn qua cửa sổ, cô ngạc nhiên thấy xe hoa lộng lẫy đang tiến vào khuôn viên trước lâu đài. Hỏi han đầy tớ gái cô mới biết người ta đang chuẩn bị lễ cưới cho cô. Kế đó, các người hầu vào phòng trang điểm và mặc áo cưới cho cô, họ đưa cô xuống nhà nguyện tư của lâu đài. Nơi đây, có đông đủ quan khách, hàng giám mục của vùng và linh mục tuyên uý lâu đài đã nghiêm chỉnh chờ sẵn.
Nghi lễ đến phần giao ước. Vị chủ tế hỏi Odette có ưng nhận Simon làm chồng theo luật Giáo hội không? Cô dõng dạc tuyên bố:
- Con không nhận lãnh chúa Simon cũng như bất cứ người nào làm chồng bởi vì tình yêu và đức tin của con đã hiến dâng cho Chúa Kitô từ lâu rồi. Vì thế, không một tình yêu nào cho dù sự hăm dọa có thể tách con khỏi tình yêu Chúa Kitô là bạn trăm năm duy nhất của đời con.”
Sáng hôm sau, không thấy con gái xuống vườn đi dạo như thường lệ, cha cô gõ cửa đi vào phòng. Và kìa, Odette đang gục đầu trên vũng máu. Ông đau đớn nhìn con và hiểu ngay ý định của Odette. Vì muốn hủy hoại sắc đẹp của mình nên cô đã dùng gươm cắt chiếc mũi xinh đẹp. Khi hồi tỉnh lại, được hỏi lý do tại sao cô làm như vậy? Cô thản nhiên đáp: “như thế sẽ không còn ai cấm con đi tu nữa.”
Thật vậy, khi vết thương đã lành, cô được phép nhập tu viện. Ba năm sau đó được bầu làm tu viện trưởng lúc mới 23 tuổi.
Vua Thánh LOUIS nước Pháp sau khi lên ngôi đã không ký tên vào các văn tự, sắc chỉ hay tài liệu là “Louis IX Hoàng Đế” như thói quen của các vị vua tiền nhiệm, nhưng đã ký tên mình là “Louis thành Poissy”. Được hỏi lý do tại sao lại ký như vậy, nhà vua trả lời: “Poissy là nơi tôi được lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội. Tôi thường nhớ đến Nhà thờ nơi tôi được rửa tội ở thành này hơn là Nhà thờ chánh toà thành Reims, nơi tôi được lãnh nhận triều thiên để trở thành Hoàng Đế. Theo tôi, được trở nên con cái Thiên Chúa cao trọng hơn là được làm vua một đến quốc, bởi lẽ vì khi tôi nhắm mắt xuôi tay, tôi sẽ mất chức vua; nhưng được làm con cái Thiên Chúa là sổ thông hành đưa tôi vào cuộc sống vĩnh cửu”.
Chọn được Chúa là được tất cả.
2. Câu chuyện thứ hai.
Tin Mừng cho chúng ta biết khi Chúa Giêsu bắt đầu đi giảng đạo, ngoài những người được Chúa gọi tông đồ tức nhóm 12, còn có nhiều người theo Chúa nữa. Trong số những người này có một nhóm được gọi là môn đệ. Họ theo Chúa nhưng không phải vì Chúa mà vì họ. Họ mong muốn Chúa đem lại cho họ những lợi lộc trần thế. Chính vì thế mà khi thấy Chúa không phải là người đem lại cho họ những lợi lộc trần thế như họ muốn thì họ sẵn sàng bỏ Chúa.
Hôm nay sau khi Chúa giảng bài giảng về bánh hằng sống, nhất là khi Chúa quả quyết: “Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình.Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết,vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống.Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy.(Ga 6,53-57)
Nghe Chúa nói thế họ buồn. Họ bảo lời đó nói chói tai quá, nghe không được và họ bỏ Chúa.
Chúa buồn nhưng Chúa không lùi bước. Quanh Chúa còn lại nhóm 12. Chúa quay lại hỏi họ.
- Cả chúng con, chúng con có muốn bỏ đi không ?
Phêrô đại diện cho các anh em mình thưa với Chúa:
- Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai ?Thầy mới có những lời ban sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống.
Câu trả lời của Phêrô đã làm Chúa cảm động.
Ông Phêrô và cả nhóm 12 đã chọn Chúa.
Các ông đã bỏ tất cả để đi theo Chúa.
Ông không thể bỏ Chúa để đi theo bất cứ ai, bất cứ cái gì.
Lý do ông đưa ra, vì Chúa có lời ban sự sống đời đời.
LỰA CHỌN
Odette, một cô gái xinh đẹp sinh ra trong một gia đình quí tộc nước Bỉ, năm 17 tuổi cô quyết định đi tu, nhưng chỉ vài ngày sau khi lãnh áo dòng, cha mẹ cô đến bắt trở về. Từ lâu, ông bà đã có ý gả cô cho lãnh chúa Simon thuộc lâu đài gần đó.
Vốn biết cô con gái cưng không muốn lập gia đình nên cha mẹ cô đã âm thầm chuẩn bị hôn lễ, các thiệp mời đều được kín đáo gởi đi và sự chuẩn bị đều giữ bí mật cho đến giờ chót.
Một buổi sáng đẹp trời cô thức giấc vì sự ồn ào lạ thường của lâu đài. Vén màn nhìn qua cửa sổ, cô ngạc nhiên thấy xe hoa lộng lẫy đang tiến vào khuôn viên trước lâu đài. Hỏi han đầy tớ gái cô mới biết người ta đang chuẩn bị lễ cưới cho cô. Kế đó, các người hầu vào phòng trang điểm và mặc áo cưới cho cô, họ đưa cô xuống nhà nguyện tư của lâu đài. Nơi đây, có đông đủ quan khách, hàng giám mục của vùng và linh mục tuyên uý lâu đài đã nghiêm chỉnh chờ sẵn.
Nghi lễ đến phần giao ước. Vị chủ tế hỏi Odette có ưng nhận Simon làm chồng theo luật Giáo hội không? Cô dõng dạc tuyên bố:
- Con không nhận lãnh chúa Simon cũng như bất cứ người nào làm chồng bởi vì tình yêu và đức tin của con đã hiến dâng cho Chúa Kitô từ lâu rồi. Vì thế, không một tình yêu nào cho dù sự hăm dọa có thể tách con khỏi tình yêu Chúa Kitô là bạn trăm năm duy nhất của đời con.”
Sáng hôm sau, không thấy con gái xuống vườn đi dạo như thường lệ, cha cô gõ cửa đi vào phòng. Và kìa, Odette đang gục đầu trên vũng máu. Ông đau đớn nhìn con và hiểu ngay ý định của Odette. Vì muốn hủy hoại sắc đẹp của mình nên cô đã dùng gươm cắt chiếc mũi xinh đẹp. Khi hồi tỉnh lại, được hỏi lý do tại sao cô làm như vậy? Cô thản nhiên đáp: “như thế sẽ không còn ai cấm con đi tu nữa.”
Thật vậy, khi vết thương đã lành, cô được phép nhập tu viện. Ba năm sau đó được bầu làm tu viện trưởng lúc mới 23 tuổi.
Chúng con yêu quí,
Chúng con hãy bắt chước ông Phêrô mà chọn Chúa. Chọn Chúa không phải vì Chúa giàu sang phú quí. Không phải để được Chúa ban cho chức cao quyền cả nhưng chọn Chúa vì yêu mến Chúa và nhất là để được Chúa ban Lời hằng sống đời đời để giúp chúng ta đạt được hạnh phúc vô cùng quí giá với Chúa mai sau. Amen.
Lm. Giuse Đinh Tất Quý
Nguồn: tgpsaigon.net
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về Ban Mục Vụ Giới Trẻ & TNTT Thái Bình
Đang online: 0 | Tổng lượt truy cập: 3,304,436