Thiếu nhi chúng con yêu quí,
1. Chúng con vừa nghe một bài Tin Mừng rất hay. Cha đố chúng con trong bài Tin Mừng này Chúa tự ví mình là gì nào?
- Thưa cha Chúa bảo Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.
- Chúng con rất giỏi.
- Thế chúng con còn nhớ Chúa Nhật trước Chúa xưng mình là gì không?
- Dạ thưa cha, Chúa xưng mình là cái cửa.
- Rất đúng, chúng con nhớ rất giỏi. Và lần trước cha đã nói với chúng con về cái cửa. Cha đã nói cửa là lối ra vào. Còn hôm nay Chúa bảo mình là con đường thì Chúa muốn nói gì nào?
-…….
- Người ta làm đường để làm gì chúng con.
- Thưa để đi.
- Vậy thì khi Chúa bảo mình là đường thì Chúa muốn nói Chúa là lối đi. Chúng con thấy mỗi lối đi phải có một điểm tới.
Khi Chúa nói mình là con đường thì Chúa nói cho mọi người biết Ngài là lối đi dẫn con người tới một điểm mà Chúa nói: “Thầy đi để dọn chỗ cha các con, để rồi Thầy ở đâu chúng con cũng sẽ ở đấy với Thầy”(Ga 14,1-2).
Vậy thì nơi Chúa bảo sẽ dẫn những ai tin yêu Chúa đến đó là ở đâu vậy chúng con.
- Thưa đó là Thiên Đàng.
Thiên Đàng là nơi Chúa muốn dẫn những người tin yêu Chúa tới đó. Đó là đích điểm của mọi người nếu họ biết sống như Chúa đã sống. Và sống ở Thiên Đàng mới là cuộc sống thật, cuộc sống đời đời, cuộc sống vĩnh cữu, cuộc sống hạnh phúc, cuộc sống không còn đau khổ, cuộc sống không còn đổi thay…Đó là cuộc sống của Chúa. Sống ở Thiên Đàng là được tham dự vào cuộc sống của Chúa.
2. Vậy muốn có được cuộc sống đó thì ta phải làm gì chúng con?
Thưa phải đặt chân vào con đường mang tên GIÊSU. Con đường mang tên Giêsu còn có tên là gì nữa chúng con. Đó là con đường yêu thương.
Như vậy là cha đã có câu trả lời cho chúng con rồi. Muốn được về trời với Chúa sau khi kết thúc cuộc sống ở dưới trần gian này chúng ta chỉ có một con đường duy nhất đó là sống yêu thương như Chúa đã sống.
Vậy sống yêu thương như Chúa là sống như thế nào?
Nhìn vào cuộc sống của Chúa Giêsu cha thấy Chúa đã sống yêu thương thật như thế này.
a. Trước hết Chúa đã chọn cuộc sống nghèo. Nghèo ở đây không phải là nghèo khổ, nghèo không có gì để ăn, không có gì để mặc mà là sống tin tưởng và phó thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa Cha.
Chúng con thấy, suốt cuộc đời trần thế, ngoại trừ những năm ẩn dật tại Nazareth, còn thì chúng ta thấy Chúa sống ở ngoài đường hơn là ở trong nhà: “Con chim có tổ, con chồn có hang, Con Người không có chỗ tựa đầu.”
Người ta bảo: “Đức Phật nghèo nhưng hãy còn giàu hơn Chúa vì ít ra Đức Phật cũng còn có một gốc cây bồ đề để làm chỗ trú chân”. Còn Chúa, Chúa đã sống như một con người không có chỗ tựa nương.
- Chúa đã khởi sự cuộc đời của Ngài ở ngoài đường. Hang Belem không phải là một mái nhà.
- Ngài sống ở ngoài đường. Có vào nhà ai thì cũng chỉ là tạt qua chứ không phải là để cư trú ở đó lâu ngày.
- Ngài chết cũng ở giữa đường chỗ có nhiều người qua lại.
- Và hầu như những cuộc gặp gỡ giữa Ngài với mọi người cũng được diễn ra ở ngoài đường. Gặp rồi lại đi chứ không dừng lại.
Tại sao Ngài làm thế?
Tại vì Chúa muốn cảm thông với kiếp sống nghèo của con người.
Hơn nữa vì Chúa nghèo cho nên những người nghèo dễ gần gũi với Chúa hơn.
b. Thứ đến cha thấy Chúa biết quan tâm đến mọi người.
Chẳng hạn Chúa quan tâm đến nỗi khổ của một người mẹ mất con ở thành Naim, Chúa quan tâm đến người mù cứ phải đợi mãi bên hồ mà không có ai giúp đỡ. Hay….
Chúng con hãy tập cho mình biết quan tâm đến người khác như Chúa.
Đây là một câu chuyện có thật:
Ông Leo Buscaglia lần kia có kể về cho mọi người về một cuộc thi mà ông là giám khảo. Mục đích của cuộc thi này là tìm ra đứa trẻ biết quan tâm đến người khác nhất. Người thắng cuộc là một em bé 4 tuổi.
Người hàng xóm của em là một ông lão vừa mất vợ. Nhìn thấy ông khóc, cậu bé đến sân nhà ông, lại gần, rồi leo lên ngồi vào lòng ông và cứ ngồi lâu như thế. Khi mẹ em hỏi em đã trò chuyện những gì với ông ấy, cậu bé trả lời:
- Không có gì mẹ ạ. Con chỉ để ông khóc!
Việc làm của em bé này khó hay dễ chúng con. Chúng con có thể làm được những việc tương tự như vậy hay không?
c. Cuối cùng cha thấy Chúa luôn sống tốt với mọi người. Có lần sau khi Chúa giảng, có một người đã lớn tiếng ca tụng Chúa rằng: “Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả: ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được.”(Mc 7,37)
Chúng con cũng hãy bắt chước Chúa luôn sống tốt với mọi người, đừng làm điều gì xấu đối với bất cứ ai, đừng cư xử không đẹp với bất cứ một người nào. Nhưng đối với ai mình cũng cố gắng sống thật tốt.
Hôm đó khi món kem trái cây đã giảm giá, một cậu bé bước vào quán cà phê và ngồi vào một chiếc bàn. Cô phục vụ đặt ly nước mát trước mặt cậu.
- Một ly kem trái cây giá bao nhiêu vậy thưa cô? Cậu bé hỏi.
- 50 xu. Cô trả lời.
Cậu bé rút tay ra khỏi túi quần và cẩn thận đếm những đồng tiền xu mình đang có.
- Thế còn một ly kem loại thường giá bao nhiêu vậy cô? Cậu hỏi tiếp.
Nhìn khách vào quán đang còn đợi chỗ, cô phục vụ trở nên mất kiên nhẫn:
- 35 xu. Cô trả lời có vẻ khó chịu.
Cậu bé đếm đi đếm lại những đồng xu của mình một lần nữa rồi nói:
- Thế thì cháu chọn ly kem loại thường thôi!
Cô phục vụ mang kem đến và quay đi. Cậu bé ăn xong, đến quầy trả tiền rồi đi khỏi. Khi quay lại, cô phục vụ bất chợt nghẹn ngào trước những gì cô nhìn thấy. Trên bàn, bên cạnh ly kem đã ăn hết là số tiền 15 xu đặt ngay ngắn - tiền thưởng phục vụ dành cho cô.
Có bao giờ chúng con tốt với người khác như vậy chưa. Cha chúc chúng con biết sống như Chúa và như lời Chúa hứa, những ai biết sống như Chúa thì mai mốt có phải chết đi thì Chúa cũng đón đưa người đó vào Thiên Đàng với Chúa để Chúa ở đâu thì người ấy cũng ở đó với Ngài. Amen.
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về Ban Mục Vụ Giới Trẻ & TNTT Thái Bình
Đang online: 77 | Tổng lượt truy cập: 3,212,639