Câu chuyện thứ 13 - CÁC TAI ƯƠNG XẢY RA VỚI VUA PHARAÔ

  • 15/09/2021
  • Sách Xuất Hành chương 8-12

    Câu chuyện thứ 13

    CÁC TAI ƯƠNG XẢY RA VỚI VUA PHARAÔ

    Sách Xuất Hành chương 8-12

    Các tai ương bên Ai-cập

    Cây gậy biến thành con rắn

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Nếu Pha-ra-ô bảo các ngươi làm một phép lạ cho ông xem, thì ngươi hãy nói với A-ha-ron cầm cây gậy ném xuống trước mặt Pha-ra-ô, và gậy sẽ hoá thành một con rắn." Ông Mô-sê và ông A-ha-ron liền đến với Pha-ra-ô và làm như Thiên Chúa đã truyền. Ông A-ha-ron ném cây gậy của mình xuống trước mặt Pha-ra-ô và tôi tớ của vua: gậy hoá thành một con rắn to. Pha-ra-ô cũng triệu các pháp sư đến; và các phù thủy Ai-cập cũng dùng phù phép của mình mà làm như vậy: mỗi người ném cây gậy của mình và gậy hoá thành một con rắn to. Nhưng gậy của ông A-ha-ron nuốt gậy của họ. Nhưng Pha-ra-ô vẫn cứng lòng, không cho dân Is-ra-en ra đi.

    1. Nước biến thành máu

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Pha-ra-ô cứng lòng không chịu thả cho dân đi. Hãy cầm trong tay cây gậy đã biến thành rắn, dùng cây gậy ấy mà đập trên nước sông, và nước sẽ hoá thành máu. Cá dưới sông sẽ chết, sông sẽ ra hôi thối, và người Ai-cập sẽ không thể uống nước sông được nữa, cả nước Ai-cập, chỗ nào cũng có máu". Nhưng Pha-ra-ô vẫn không chịu nghe hai ông.

    2. Ếch nhái

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy đến gặp Pha-ra-ô và nói: "Nếu vua không chịu thả cho dân đi, thì Thiên Chúa sẽ dùng nạn ếch nhái mà đánh phạt toàn thể lãnh thổ của vua, Sông Nin sẽ đầy ếch nhái; chúng sẽ ngoi lên, nhảy vào cung điện ngươi, vào phòng ngủ, nhảy lên giường, vào nhà tôi tớ và nhà dân ngươi, nhảy vào lò, vào cối nhồi bột của ngươi. Ếch nhái sẽ leo lên thân thể ngươi, thân thể dân ngươi và mọi tôi tớ của ngươi."

    Pha-ra-ô gọi ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến và bảo: "Hãy cầu xin Thiên Chúa đuổi ếch nhái đi xa ta và dân ta, rồi ta sẽ thả dân ra để họ đi tế lễ Thiên Chúa." Ông Mô-sê đã xin với Thiên Chúa và Thiên Chúa đã cho ếch nhái chết hết. Thấy tạm yên, Pha-ra-ô thay đổi ý định không chịu cho dân Is-ra-en ra đi.

    3. Muỗi

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy nói với A-ha-ron giơ gậy lên, rồi đập xuống bụi dưới đất cho nó biến thành muỗi trong khắp đất Ai-cập." Các phù thủy dùng phù phép của mình cũng làm như thế để bắt muỗi phải ra khỏi đất Ai-cập, nhưng không được. Các phù thủy thưa với Pha-ra-ô: "Đó là việc Thiên Chúa làm." Nhưng lòng Pha-ra-ô vẫn chai đá và vua không nghe hai ông.

    4. Ruồi nhặng

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Sáng mai dậy sớm và đến đứng trước mặt Pha-ra-ô nói với vua: Thiên Chúa phán thế này: Nếu ngươi không thả cho dân Ta đi, thì này Ta sẽ thả ruồi nhặng xuống trên ngươi và tôi tớ ngươi, trên dân và cung điện của ngươi. Nhà cửa Ai-cập sẽ đầy ruồi nhặng, toàn cõi đất Ai-cập bị ruồi nhặng tàn phá".

    Pha-ra-ô thấy ruồi nhặng tàn phá thì nói: "Ta sẽ thả các ngươi ra, để các ngươi đi tế lễ Thiên Chúa của các ngươi trong sa mạc, nhưng hãy xin Thiên Chúa cho ruồi nhặng sẽ rời khỏi ta và đất nước ta". Ông Mô-sê khẩn cầu Thiên Chúa. Thiên Chúa đã làm theo lời ông Mô-sê xin. Nhưng lòng Pha-ra-ô vẫn cứng cỏi; vua không thả cho dân đi.

    5. Bệnh Dịch

    Mosê lại đến nói với vua: Nếu vua không chịu thả cho chúng tôi đi, thì Thiên Chúa sẽ giáng ôn dịch rất nặng xuống trên súc vật của vua ở ngoài đồng, trên ngựa, lừa, lạc đà, bò bê và chiên cừu". Ngay hôm sau, Thiên Chúa làm điều ấy: tất cả súc vật của người Ai-cập đều chết, còn trong đàn súc vật của con cái Ít-ra-en, thì không con nào chết cả. Pha-ra-ô sai người đi xem, thì này trong đàn súc vật của Ít-ra-en, không con nào chết cả. Nhưng lòng Pha-ra-ô đã ra cứng cỏi; vua không thả cho dân đi.

    6. Mụn nhọt

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron: "Hãy lấy mồ hóng trong lò, rồi đến đứng trước mặt Pha-ra-ô. Ông Mô-sê tung lên trời và mồ hóng biến thành ung nhọt rồi mưng mủ nơi thân thể người ta và thú vật. Ung nhọt mọc đầy mình các phù thủy cũng như mọi người Ai-cập. Nhưng lòng Pha-ra-ô ra chai đá, vua ấy không nghe lời các ông như Thiên Chúa đã nói trước với ông Mô-sê.

    7. Mưa đá

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy đến nói với Pha-ra-ô. Nếu Ta ra tay, dùng dịch hạch mà đánh phạt vua và dân vua, thì dân vua sẽ biến khỏi mặt đất. Nhưng sở dĩ Ta còn cho vua sống, là để vua nhìn thấy sức mạnh của Ta, và để thiên hạ loan truyền danh Ta trên khắp mặt đất. Nếu vua cứ chống lại dân Ta, không thả cho chúng đi, Ta sẽ cho mưa đá rất lớn. Bất cứ người hay thú vật nào ở ngoài đồng mà không ở trong nhà, thì mưa đá rơi xuống, người ấy, vật ấy sẽ chết."

    Ông Mô-sê giơ gậy lên trời, và Thiên Chúa làm cho sấm vang lên và mưa đá rơi xuống; sét đánh xuống mặt đất. Thiên Chúa làm cho mưa đá rơi xuống trên đất Ai-cập. Trên khắp đất Ai-cập, mưa đá đã tàn phá tất cả những gì đang ở ngoài đồng, từ người cho đến thú vật; mưa đá cũng tàn phá mọi cỏ cây ngoài đồng và bẻ gãy mọi cây cối ngoài đồng. Lòng Pha-ra-ô vẫn chai đá và vua không thả cho con cái Ít-ra-en đi.

    8. Châu chấu

    Ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến nói với Pha-ra-ô: "Nếu vua không chịu thả cho dân Thiên Chúa ra đi, thì ngày mai Thiên Chúa sẽ cho châu chấu tràn vào lãnh thổ ngươi. Chúng sẽ che kín cả mặt đất, khiến người ta không thể thấy mặt đất nữa. Chúng sẽ ăn sạch cây cối, mùa màng những gì còn lại sau các tai ương. Cung điện của vua, nhà của mọi tôi tớ vua, nhà của mọi người Ai-cập sẽ tràn ngập châu chấu". Tôi tớ Pha-ra-ô thưa với vua: "Xin bệ hạ thả bọn người ấy ra, để họ đi thờ phượng Thiên Chúa của họ. Ai-cập đang đi tới chỗ diệt vong rồi."

    Pha-ra-ô vội gọi ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến và nói: "Ta đắc tội với Thiên Chúa của các ngươi. Vậy giờ đây, xin xá tội cho ta lần này nữa thôi, và hãy khẩn nài Thiên Chúa của các ngươi, ít ra là đẩy xa ta cái tai hoạ chết người này." Ông Mô-sê khẩn nài Thiên Chúa. Thiên Chúa cho gió biển nổi lên rất mạnh, cuốn châu chấu đi và đẩy xuống Biển Sậy; không còn sót một con châu chấu nào trên toàn lãnh thổ Ai-cập nữa. Nhưng Thiên Chúa làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá, và vua không thả cho con cái Ít-ra-en đi.

    9. Cảnh tối tăm

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy giơ tay lên trời, cho bóng tối bao trùm đất Ai-cập, bóng tối như sờ thấy được." Ông Mô-sê giơ tay lên trời, và bóng tối dày đặc bao trùm cả đất Ai-cập trong ba ngày. Nhưng tất cả chỗ con cái Ít-ra-en ở đều có ánh sáng.

    Pha-ra-ô triệu ông Mô-sê đến và bảo: "Các ngươi hãy đi thờ phượng Thiên Chúa; chỉ có chiên cừu, bò dê của các ngươi phải ở lại, còn trẻ con có thể cùng đi với các ngươi." Nhưng Thiên Chúa làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá và vua không chịu thả cho họ đi.

    10. Các con đầu lòng phải chết

    Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Ta sẽ giáng một tai ương nữa xuống Pha-ra-ô và Ai-cập. Sau đó, vua ấy sẽ thả các ngươi ra khỏi đây".

    Ông Mô-sê nói với vua: "Thiên Chúa phán thế này: vào nửa đêm, Ta sẽ rảo khắp Ai-cập. Mọi con đầu lòng trong đất Ai-cập sẽ phải chết, từ con đầu lòng của Pha-ra-ô đến con đầu lòng của đứa đầy tớ gái, đến mọi con đầu lòng của loài vật. Trong khắp đất Ai-cập, sẽ vang lên tiếng kêu la như chưa từng có và không bao giờ có nữa. Còn nơi mọi con cái Ít-ra-en, sẽ bình yên. Bấy giờ tất cả các tôi tớ của vua sẽ tìm tôi và thưa: xin ông và toàn dân theo ông hãy ra khỏi nước. Và chúng tôi sẽ ra đi." Và đã xảy ra như thế.

    Nguồn: Thanhlinh.net

    Bài viết liên quan

    LIÊN KẾT GIỚI TRẺ