Mười lăm năm kể có dài không ạ?
Dáng cha gầy con nũng nịu trên vai
Hơi ấm vẫn đây sao chẳng thấy hình hài
Mà tất cả giờ chỉ còn là nỗi nhớ.
Nhớ những lúc khi con còn bé thơ
Ánh mắt cha hiền luôn bên con dõi bước
Tình thương của cha con chưa hiểu thấu được
Dẫu có vụng về mà rộng lớn hơn biển cả bao la.
Cha đưa thuyền con vượt qua sóng khơi xa
Giữa muôn trùng khơi cha dạy con lèo lái
Vất vả, gian lao một đời cha không ngại
Chỉ mong con bình yên, ấm áp sau mái nhà.
...
Rồi đến một ngày cha lặng lẽ đi xa
Con thuyền không cha biết bao là bão tố
Dù khóm hoa vườn nhà có đua nhau nở rộ
Cũng vẫn nhạt nhoà qua ánh mắt con thơ.
Cha đi rồi mang theo cả giấc mơ
Về một gia đình còn có cha và có mẹ
Những điều khi xưa con xem là nhỏ bé
Mất đi rồi mới thấy quý giá đến nhường nào.
Nhưng sau tất cả con vẫn sẽ tiếp tục khát khao
Vun đắp về giấc mơ mà cha và con cùng mong ước
Trên trời cao chắc cha cũng thấy được
Những cố gắng của con để cha thấy tự hào.
Tác giả: Đaminh Nguyễn Văn Lực
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về Ban Mục Vụ Giới Trẻ & TNTT Thái Bình
Đang online: 43 | Tổng lượt truy cập: 3,221,943