91. TỔ TIÊN LOÀI NGƯỜI LÀ AI?
Cậu con trai của bác Hai năm nay học lớp 6. Cậu bé thật bối rối khi nghe cô giáo dạy rằng: tổ tiên loài người là một loài vượn người; điều này khác với giáo lý mà cậu đã học trong nhà thờ: Thiên Chúa tạo dựng con người giống hình ảnh Ngài. Cậu hỏi ba:
- Ba ơi! Hai chuyện khác nhau như vậy, mình tin chuyện nào?
- Con thích tổ tiên mình là người như Chúa hay là khỉ đột thì tùy con.
92. SAO ÔNG ẤY CÓ ĐẾN HAI VỢ?
Cậu thanh niên hỏi mẹ:
- Mẹ ơi! Sao con thấy ông Năm ở cuối hẻm có đến hai bà vợ?
- Có lẽ… Thiên Chúa đã lấy mất của ông ta đến hai cái xương sườn đấy con!
Nghe thế, cậu ta sờ tay lên cạnh sườn mình. Mẹ cậu thấy lạ liền hỏi:
- Con đau à?
- Dạ không! con kiểm tra xem con bị thiếu mất bao nhiêu xương sườn.
93. RẮN BÒ BẰNG GÌ?
Lần đầu tiên dự lễ, cậu bé nghe được đoạn sách Sáng Thế tường thuật về tội Nguyên tổ, có đoạn viết:
" Đức Chúa là Thiên Chúa phán với con rắn:" Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi."" (St 3, 14)
Vừa xong lễ, cậu bé liền hỏi bố:
- Bối ơi! Vậy trước khi con rắn bị Chúa phạt, nó bò bằng cách nào?
- Nó đâu có bò! Nó phóng như tên bay.
- Vậy chứ con đâu có thấy nó ăn bụi đất! Nó ăn thịt mọi loài thú mà?
- Lẽ ra nó vẫn ăn bụi đất như Chúa phạt, nhưng vì bụi đất bây giờ ô nhiễm quá nhiều hóa chất, nên nó đành không vâng lời Chúa.
- À ra thế!
94. THÁNH THỂ LÀ BÀN TIỆC
Thấy giáo dân dự lễ khá đông, nhưng chỉ lèo tèo vài người rước lễ, cha sở kia chuẩn bị một bài giảng rất sinh động về bàn tiệc thánh thể: đó là bàn tiệc huynh đệ, bàn tiệc do chính Mình và máu thánh Chúa Giêsu đổ ra, bàn tiệc độc nhất vô nhị, bàn tiệc không có món gì ở trần gian sánh bằng, bàn tiệc mà ai dự tiệc cũng phải nếm hưởng… Thế rồi, để cụ thể hơn, ngài bước xuống gần hàng ghế giáo dân, hỏi một người rất hiếm khi rước lễ:
- Anh đã cảm nhận được giá trị bàn tiệc thánh chưa?
- Dạ… dạ con rất cảm nhận ạ!
- Vậy hôm nay anh rước lễ chứ?
- Dạ… thôi cha! Để khi nào có rượu thì con sẽ nhậu.
95. CON GÀ CÓ TRƯỚC HAY QUẢ TRỨNG CÓ TRƯỚC?
Ba tên lý sự cùn tranh luận một vấn đề quá cùn mà vẫn chưa có lời đáp, đó là: con gà có trước hay quả trứng có trước. Người này nói:
- Con gà có trước vì thế nó mới đẻ ra quả trứng.
Kẻ kia lại nói:
- Quả trứng có trước vì thế nó mới nở ra con gà.
Kẻ khác lại nói:
- Đây là vấn đề không thể có lời giải đáp. Nóí chung dù gà hay trứng, thì tất cả đều do Chúa dựng nên.
Bất ngờ một bác miệt vườn đi ngang nghe biết chuyện liền phán:
- Tôi cam đoan là con gà có trước và nó là con gà mái.
- Căn cứ đâu bác nói như thế?
- Rõ ràng là Thiên Chúa khôn ngoan vô cùng: Ngài tạo nên một cặp gà trống mái. Gà trống đạp mái nên trứng gà mái đẻ ra sẽ có trống, có thế trứng mới nở thành gà con. Chứ nếu tự dưng có quả trứng trước, lấy trống ở đâu để nở ra con gà?!
- À… há! Quá đơn giản. Vậy mà bọn ta cứ lý sự mãi. Cám ơn bác lắm thay…
96. XIN MẸ THÔNG CẢM
Thánh Phêrô cùng với Mẹ Têrêsa Calcuta đang hướng dẫn đoàn con cái của mẹ mà phần lớn là người nghèo, làm thủ tục để vào Thiên đàng. Bất ngờ, một mệnh phụ phương phi, ăn mặc sang trọng quý phái xuất hiện ngoài Cổng. Thánh Phêrô và toàn thể các thánh vồn vã chạy ra vây quanh chào đón, bỏ mặc đoàn người cùng đinh ngơ ngác nhìn theo. Thấy thế, Mẹ Têrêsa tỏ vẻ bất bình với một thiên thần đứng bên cạnh :
- Tại sao ở trên Thiên đàng mà vẫn còn cái cảnh trọng giàu khinh nghèo như vậy?
Thiên thần ôn tồn trả lời :
- Xin Mẹ thông cảm và hiểu cho, vì đã lâu lắm rồi Thiên đàng mới được thấy một “con lạc đà”.… chui qua được lỗ kim đấy, thưa Mẹ!!!
97. KẾT HÔN NHỜ THÁNH GIUSE
Một cô gái cầu nguyện hằng ngày suốt 10 năm, xin thánh Giuse cho được tấm chồng tốt, nhưng chẳng thấy kết quả gì. Cô bắt đầu mất niềm tin. Một sáng Chúa Nhật, khi đi lễ về, cô quỳ trước tượng thánh Giuse nài xin ngài ban cho điều cô khấn xin.
Nhưng 10 phút sau, với vẻ bực tức và tuyệt vọng, cô cầm tượng thánh Giuse ném ra ngoài cửa sổ. Tượng rơi trúng đầu một thanh niên đang đi ngang qua đó làm anh bị thương khá nặng. Anh gõ cửa xin giúp đỡ cũng như xin được giải thích.
Cô gái thành thực xin lỗi và xin được chăm sóc vết thương.
Họ nên bạn bè thân thiết và 6 tháng sau, đám cưới được tổ chức tốt đẹp.
98. LẦM LẪN THÔI MÀ!
Một cô gái thổn thức:
- Lạy cha, con đã phạm tội.
- Con đã phạm tội gì?
- Thưa cha, tội kiêu ngạo. Mỗi ngày bảy, tám lần con cứ soi gương và tự nhủ: “Ôi, mình đẹp biết bao!”
Cha xứ nhìn kỹ khuôn mặt cô gái rồi vui vẻ bảo: - Ồ, không phải là tội kiêu ngạo đâu con!... Con chỉ lầm lẫn thôi mà!
99. NGHE VỀ THIÊN ĐÀNG
Một anh chàng nọ vì quá mê cá độ bóng đá nên sáng Chúa Nhật nào cũng không thể dậy đi lễ. Anh chàng chỉ nằm khoèo trên giường, mở rađio “nghe” lễ. Sau khi chết, gặp thánh Phêrô. Ngài duyệt hồ sơ xong liền phán:
- Nhà ngươi ở dưới trần gian, làm biếng đi lễ Chúa Nhật. Xuống hỏa ngục ngay tức khắc.
- Thưa ngài, thật oan cho con lắm. Sáng Chúa Nhật nào con cũng mở rađio nghe lễ để thông công cùng Hội thánh cơ mà!
- Vậy thì ta cho ngươi cái rađio này. Mang xuống dưới hỏa ngục mà “nghe” về Thiên đàng.
- Hả! Chết con rồi thánh Phêrô ơi!!!???
100. NGỦ TRONG THÁNH LỄ
Anh Tám có thói quen: mỗi sáng, trước khi đi làm đều đi dự thánh lễ. Cha xứ rất cảm kích việc làm của anh, nhưng khổ nỗi mỗi lần anh dự lễ thì anh lại nhắm tít mắt và ngủ say sưa. Một hôm đang giảng thấy anh ngủ, cha chịu hết nổi. Ngưng giảng cha bước đến đánh thức anh dậy và khuyên:
- Anh Tám, tôi đề nghị anh nên ở nhà ngủ thêm cho khỏe, chứ anh đến dự lễ mà ngủ say thế kia thì chẳng được ích lợi gì. Lại làm gương xấu cho người khác.
Anh Tám mắt nhắm mắt mở trả lời:
- Thưa cha, con bị bệnh mất ngủ, ở nhà chẳng sao mà ngủ được, nhưng hễ đến nhà thờ nghe cha giảng thì con lại ngủ ngon giấc, thế mới chết chứ!
Cha xứ trợn mắt!!!???
101.VIẾT TỘI
Cha xứ kia giảng Cựu ước về chiếc thang Giacóp. Mấy ngày sau, một giáo dân nói với ngài là anh ta vừa ngủ mơ về câu chuyện đó. Cha xứ hỏi:
- Con mơ thấy gì?
- Con mơ thấy chiếc thang lên tới tận tầng mây. Ở dưới chân thang có rất nhiều phấn, và mỗi người phải lấy phấn viết hết các tội mình đã phạm lên từng bậc thang đó thì mới lên được.
- Hay lắm, hay lắm. Rồi con thấy gì nữa?
- Con thấy con leo lên, nhưng chưa được bao xa thì thấy có người leo xuống.
- Ai vậy?
- Cha chứ ai!
- Cha à? Thế cha leo xuống để làm gì?
- Để …để lấy thêm phấn!
-!!!???
102. KHIẾU KIỆN
Một thiếu nữ đến gặp cha xứ:
- Thưa cha, con có nên kiện người ta về tội xỉ nhục không?
- Xỉ nhục làm sao?
- Người ta chửi con mặt xấu như mặt hà mã.
- Chửi như thế ai mà chịu nổi! Nhưng mà người ta chửi con khi nào?
- Dạ, hồi năm ngoái.
- Chúa ơi! Từ hồi năm ngoái sao đến bây giờ mới đòi kiện?
- Dạ… tại ngày hôm qua vào sở thú, con mới thấy mặt hà mã.
- Cha xứ:!!!!
103. CHẾT 3 NGÀY SỐNG LẠI
Có một cha xứ khó tính nọ quyết định ăn chay 40 đêm ngày và đi tham dự buổi tĩnh tâm Mùa Chay. Cha được đánh động rất nhiều, nên khi vừa kết thúc buổi tĩnh tâm về đến nhà xứ, cha chạy vội vào khoe với bà giúp việc:
- Bà ơi, bà có biết không, cha xứ cũ của bà đã chết rồi. (Ý cha muốn nói rằng: con người cũ của cha đã chết, và bây giờ cha đã thành một người mới). Nói xong, cha lấy một tấm bảng viết dòng chữ: "Cha xứ cũ của quý vị đã chết!" và cắm ở trước nhà thờ để báo cho mọi người biết cha đã được thay đổi.
Được vài ngày sau, cha lại khó tính như xưa. Nhân lúc cha đang cử hành lễ Phục Sinh, bà giúp việc ra nhổ tấm bảng của cha lên và thay vào một tấm bảng khác.
Sau khi dâng lễ xong, cha bước ra khỏi nhà thờ và thấy tấm bảng của cha đã được thay thế bằng một tấm bảng mới. Cha tò mò lại gần xem ai viết gì. Cha ngạc nhiên thấy dòng chữ: "Chết 3 ngày thì ngài đã sống lại"
104. VÀO CỬA SAU
Ngay khi vào Thiên đàng, các thánh Tử Đạo Tiên Khởi rất lấy làm ngạc nhiên khi thấy trong Thiên đàng chỗ nào cũng có người Do thái. Bức xúc quá, các ngài kéo đến hỏi thánh Phêrô:
- Thưa ngài, tại sao các tín đồ Do thái đã tìm đủ cách bắt bớ và hãm hại người Kitô hữu chúng ta, thế mà ngài vẫn cho họ vào Thiên đàng? Ngài làm ăn kiểu gì lạ vậy?
- Ôi! Nào phải ta đâu. Chính Đức Mẹ cho họ vào đấy!
- Vì sao Đức Mẹ lại dễ dãi với họ như vậy?
- Thì…ờ… dù sao họ cũng là đồng hương với Đức Mẹ!
- Nhưng mà việc ra vào cửa Thiên đàng, chính Ngài mới là người quyết định cơ mà!
- Đúng là như vậy. Nhưng Đức Mẹ đã dẫn bọn họ vào cửa ... nhà bếp. Ta đành chịu thua thôi. Biết làm sao được.
-!!!???
105. EMAIL CỦA CHÚA
Một cha sở nọ kể rằng: Trên trời, Chúa nhìn xuống trần gian, thấy biết bao tội lỗi diễn ra. Ngài bèn sai một thiên sứ xuống trần nắm tình hình. Thiên sứ trở về bẩm báo: “Lạy Chúa, người đời 95% xấu, 5% tốt”.
Chúa buồn quá, và quyết định gởi ngay email cho 5% người tốt.
Cha sở ngưng kể. Các giáo dân nhìn nhau ngơ ngác. Cuối cùng, một ma-xơ đứng lên hỏi:
- Thưa cha, email của Chúa viết gì ạ?
Cha xứ sửng sốt:
- Chao ôi! Thế con cũng... giống ta, chưa nhận được email à!?”
106. CÁCH LÊN TRỜI
Một bác sĩ muốn cho cậu bé bớt sợ, nên vừa khám vừa trò chuyện:
- Này bé, bé có biết chúng ta phải làm gì để được lên Thiên đàng không?
- Phải chết trước đã thì mới được lên Thiên đàng ạ!
Bác sĩ giật mình hỏi tiếp:
- Đúng là vậy, nhưng trước khi chưa chết mình phải làm gì?
Cậu bé nhanh nhẹn đáp:
- Phải đi tìm bác sĩ ạ!
107. CHUYỆN 2000 NĂM RỒI!
Tay ăn chơi khét tiếng đã nghĩ được cách vào thiên đàng, nên khi vừa lìa đời, chàng ta hiên ngang đi tới cửa Thiên đàng. Vừa thấy bóng hắn, Thánh Phêrô chạy ra, chặn cửa và quát:
- Mười điều răn ngươi đã phạm đủ, lại không chịu ăn năn hối cải. Ngươi không đủ chuẩn vào Thiên Đàng.
Tay ăn chơi ung dung móc trong bao bị ra một con gà trống to tướng và bóp vào cổ con gà. Con gà trống tức thì cất vang tiếng gáy. Thánh Phêrô giật bắn người kéo hắn qua một bên rồi thầm thì vào tai hắn:
- Thôi thôi, vào nhanh đi cha nội, chuyện 2.000 năm rồi mà còn nhắc lại chi nữa.
108. ĂN MÀY THỜI KHỦNG HOẢNG
Mười hai giờ đêm, có tiếng chuông gọi cửa nhà xứ. Cha sở ra mở cửa thấy một gã ăn xin:
- Xin lỗi cha - anh chàng khốn khó nói - mong cha bố thí cho kẻ nghèo này một chút cái ăn.
- Anh có biết bây giờ là mấy giờ rồi không mà còn đi xin ăn?
- Dạ, thưa cha, con biết chứ. Nhưng vào thời khủng hoảng kinh tế như thế này, thiên hạ càng ngày càng trở nên hà tiện, nên con phải làm thêm giờ. Mong Cha hiểu và thông cảm cho!
Cha sở lắc đầu ngao ngán!!!
109. TỦI THÂN
Tình cờ, những đồng tiền Việt Nam (tờ 500.000đ, tờ 100.000đ và tờ 500đ) hội ngộ trong bóp của bà Trùm. Tờ 500.000đ lên tiếng trước:
- Các cậu biết không? Tớ được đi nhiều nơi lắm, nào là khách sạn năm sao, nào là các shop thời trang cao cấp, các cửa hàng mỹ phẩm …
Tờ 100.000đ phụ họa:
- Em cũng được đến nhiều nơi lắm rồi anh ạ. Nào là Đầm Sen, Suối Tiên, Nhà hàng, Siêu thị,…
Tờ 500đ bỗng òa lên khóc nức nở:
- Ôi, tủi thân cho em quá, tuần nào em cũng chỉ được đi tới nhà thờ mà thôi!
110. CHÚA MẤY NGÔI?
Đến lượt Tí Bo vào gặp cha phó để ngài kiểm tra giáo lý. Ngài hỏi:
- Có mấy Chúa?
- Dạ! Một Chúa.
- Chúa có mấy ngôi?
- Dạ! Có ba ngôi.
- Mấy ngôi?
- Dạ! Bốn ngôi.
- Mấy ngôi?
- Dạ! Năm ngôi.
- Ra ngoài học lại ngay!
Ma-xơ thấy vậy sốt ruột trách cậu bé:
- Xơ đã nhắc con rồi! Chúa chỉ có ba ngôi thôi…
- Xơ nói sao chứ! Con nói tới năm ngôi mà cha còn chưa chịu nữa là …ba!
111. CON AI NỔI TIẾNG HƠN
Trong một cuộc gặp gỡ giữa các bà mẹ Công giáo toàn hạt bàn về việc giáo dục con cái. Đến giờ giải lao, các bà vừa giải khát vừa trò chuyện làm quen nhau. Một bà hứng khởi khoe:
- Con tôi rất được mọi người kính trọng. Ai gặp cũng phải trình thưa: "Chào cha!"
- Ăn thua gì! Con tôi còn hơn thế. Con bà nhiều khi gặp con tôi phải trình thưa: "Chào Đức Cha!"
- Giời ơi! Đáng gì đâu! Con của các bà nhiều khi gặp con tôi còn phải quì thưa: " Chào Đức Thánh Cha!"
Một bà đi ngang qua, nghe được câu chuyện, xen vào:
- Con các bà còn thua xa con tôi! Mỗi khi ai gặp nó, đều phải thốt lên: "Giêsu Ma…!"
Các bà kia ngạc nhiên hỏi:
- Con bà làm gì mà oai thế?
- Tướng cướp!
Các bà nghe xong giải tán mất.
112. CẮN RỨT LƯƠNG TÂM
Một ông chồng trên giường hấp hối, gọi vợ đến bên mình và hỏi: Em ơi, anh không còn sống được bao lâu nữa. Em hãy nói thật cho anh, trong suốt thời gian chúng mình chung sống với nhau, em đã phản bội anh bao nhiêu lần? Chị vợ không nói gì, chỉ khóc nức nở. Ông chồng lại hỏi:
- Được rồi, em đã không muốn nói thì thôi, nhưng hãy giải thích cho anh tại sao trong tủ em có 3 quả trứng và 300 USD?
Chị vợ thút thít :
- Mỗi lần em phản bội anh, em lại cho vào tủ một quả trứng.
Ông chồng thở phào :
- À, thế là chỉ có 3 lần thôi ư? Còn 300 USD thì sao?
Lần này, chị vợ khóc rất to và thành thật thú nhận:
- Mỗi lần trứng nhiều quá, em lại đem ra chợ bán và...và… em đã tiết kiệm được 300 USD anh ạ.
Nghe đến đó, ông chồng tặc lưỡi không thốt lên lời, ngã quỵ xuống, ngưng thở !!!
113. PHÉP MẦU
Vào một ngày Chúa nhật đẹp trời, vị linh mục nọ quyết định vào rừng đi săn. Qua khúc quanh nguy hiểm, ngài va phải một con gấu lớn và ngã lăn xuống triền núi. Khẩu súng văng xa còn ngài bị trẹo cả hai chân.Con gấu hung tợn xồng xộc lao tới trong khi vị linh mục không thể chạy trốn. Ngài cầu nguyện:
- Lạy Chúa! Xin Người hãy tha lỗi cho con đã bỏ lễ Chúa nhật để đi săn. Giờ đây con chỉ xin Người một ân huệ duy nhất là hãy biến con gấu này thành một con gấu Kitô giáo. Chúa ơi! Con xin Người!...
Lạ thay! Điều kỳ diệu đã xảy ra. Ngay lập tức, con gấu quỳ gối bên cạnh vị linh mục. Thấy thế, ngài mừng thầm và nghĩ rằng lời cầu xin của mình đã được nhậm lời. Bỗng ngài tái mặt khi thấy con gấu vừa đưa bàn chân đầy móng vuốt lên mặt làm dấu thánh giá và cầu nguyện: "Tạ ơn Chúa ! Xin cảm ơn Người đã ban cho con bữa ăn hào phóng này!..."
114. NGỰA NHÀ ĐẠO
Một cha xứ định bán con ngựa của mình. Một người đến hỏi mua. Cha xứ dặn dò:
- Tôi cần lưu ý ông: nó chỉ nghe theo những tiếng nhà đạo mà thôi. Muốn thúc nó chạy thì nói "tạ ơn Chúa", muốn nó chạy nhanh hơn thì tiếp tục nói "tạ ơn Chúa". Còn muốn nó dừng lại thì hãy nói "Chúa nhân từ". Vị khách hàng đáp:
- Lần đầu tiên tôi nghe chuyện lạ thế đấy. Chứ tôi quen với ngựa cả đời rồi.
Thế là thuận mua vừa bán. Người khách liền leo lên yên ngựa rồi hô:
- Tạ ơn Chúa!
Con ngựa bắt đầu chạy đi chầm chậm. Đến tiếng "tạ ơn Chúa" thứ hai thì nó phi nước đại rất nhanh. Nhưng bất ngờ vị khách thấy vực thẳm ngay trước mặt mình, hoảng hốt ông ta thét lên:
- Chúa nhân từ!!!
Con ngựa kịp dừng lại sát mép bờ vực. Lau mồ hôi chảy ròng ròng trên trán, ông khách hú hồn thở phào thốt lên:
- Tạ ơn Chúa!!!
115. TUYÊN DƯƠNG NHẦM
Sau buổi lễ, cha xứ hỏi cánh đàn ông:
- Những ai trong số các con thường bị vợ thượng cẳng chân, hạ cẳng tay thì đứng dậy.
Tất cả đàn ông đều đứng dậy, chỉ một người vẫn ngồi yên tại chỗ. Cha xứ lại gần anh ta thân mật nói:
- Chúa dạy các con phải yêu thương nhau. Vợ chồng phải thuận hòa và nhường nhịn nhau. Con thật đáng khen. Tiếc là trên đời người như con rất ít. Con chính là người như thế đầu tiên ta gặp.
Người đàn ông nọ bùi ngùi:
- Thưa cha, con không dám nhận lời khen của cha.
- Sao vậy? Con của ta.
- Chân con bị vợ đánh què rồi, muốn đứng lắm nhưng không thể được.
116. CHUNG THỦY
Có ông nợ suốt đời chung thủy, chẳng may chết trước vợ, lên thiên đàng gặp Thượng đế. Thượng đế bảo anh ta:
- Con ăn ở chung tình nên ta ban cho con xe hơi, còn mấy đứa ngoài kia là lũ ngoại tình lăng nhăng, cho chúng đi xe đạp hết!
Một thời gian sau, Thượng đế gặp lại anh ta, thấy anh ta buồn xo, bèn hỏi:
- Ta đã cho con xe hơi sao con còn buồn vậy?
Anh ta trả lời:
- Dạ, hồi nãy con ra ngoài kia kịp thấy vợ con đạp xe đạp ạ!
117. CHỚ VỘI XÉT ĐOÁN
Một ông chồng nghi bà vợ mình bị lãng tai bèn quyết định thử nghiệm. Ông chồng khẽ khàng đứng sau lưng bà khoảng 10m và gọi:
- Mình ơi! Mình có nghe rõ không?
Bà vợ không trả lời, thế là ông chồng bèn tiến tới gần khoảng cách 6m rồi lại gọi:
- Mình ơi! Mình có nghe không?
Bà vợ vẫn chẳng ừ hử. Ông chồng bèn đi đến chỗ cách bà còn 3m hỏi:
- Mình không nghe gì hết hả?
- Có chứ! Em trả lời lần này là lần thứ ba rồi đấy!
118. TRÔNG NGƯỜI…NÊN NGHĨ ĐẾN TA
Một cụ già trúng giải độc đắc được 3 tỷ. Ông bị yếu tim, nên gia đình sợ tin vui này có thể làm ông xúc động quá chết mất. Vì vậy họ nhờ cha xứ nói chuyện trước với cụ già. Vị linh mục làm đúng như thế. Ngài hỏi:
- Nếu ông trúng số được 3 tỷ, ông sẽ làm gì?
- Tôi sẽ biếu cha và nhà thờ một nửa số tiền đó.
Vị linh mục lăn đùng ra chết ngay.
119. NIỀM TIN CỐ CHẤP
Một người kia rất khó chịu vì ngày nào cũng thấy người phụ nữ trong căn chòi đối diện trước khi đi mua bán ve chai, cứ lâm râm cầu nguyện trước bàn thờ Chúa, xin cho buôn may bán đắt, xin cho có cơm ăn áo mặc. Vậy mà có thấy chúa bà nào nhận lời đâu: nghèo vẫn cứ nghèo. Một hôm, người ấy mua 10 kg gạo, kín đáo đặt vào căn chòi. Chiều đến, người phụ nữ mua bán ve chai trở về chòi. Chị mừng rỡ khi thấy có bao gạo đang giấu trong góc chòi. Chạy vội đến bàn thờ, chị cầu nguyện thật lớn:
- Tạ ơn Chúa đã nhận lời con cầu nguyện.
Và rồi chị hớn hở mở bao gạo ra, vốc từng nắm gạo trắng trong se mãi trong lòng bàn tay, miệng cứ thì thầm tạ ơn Chúa. Thấy thế, người hàng xóm sốt ruột nói vọng sang:
- Này chị kia! gạo tôi cho đấy! Chứ chẳng có chúa bà nào cho đâu?
Nghe thế, chị vội chạy đến trước bàn thờ:
- Chúa ơi! Lần sau xin Chúa cứ ban trực tiếp cho con. Qua trung gian kiểu này, nó ăn chận hết một nửa của con rồi!
Nguồn: tgpsaigon.net
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về Ban Mục Vụ Giới Trẻ & TNTT Thái Bình
Đang online: 36 | Tổng lượt truy cập: 3,211,693