Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 18 Thường niên năm C

  • 31/07/2022
  • Bài giảng Chúa nhật cho thiếu nhi: Chúa nhật 18 Thường niên năm C

     

    Chúng con thân mến.

    Bữa hôm nay cha có hai câu chuyện muốn nói với chúng con.

    Câu chuyện thứ nhất là lấy ý từ bài sách thánh thứ nhất. Câu chuyện được trích trong sách Giảng Viên. Sách Giảng viên là sách gồm những lời dạy để cho người ta biết cách sống làm sao cho khôn ngoan ở trên đời. Trong cuốn sách này có một câu cha rất thích. Câu đó như thế này: “Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân".

    Câu này nghĩa là gì chúng con? Nghĩa quan trọng và hay nhất của câu này là: mọi sự đều chóng qua. Tất cả mọi sự rồi sẽ qua đi hết. Không có gì tồn tại trên cõi đời này. Mọi sự rồi sẽ qua thế nhưng có gì tồn tại không chúng con? Có chứ! Chỉ có một điều này sẽ tồn tại mãi không bao giờ mất, không bao giờ qua đi. Đó là Chúa. Ngoài Chúa ra thì tất cả đều hư không cả.

    Bởi vậy những ai không đi tìm Chúa và gắn bó với Ngài ... một ngày nào đó họ sẽ phải thất vọng.

    Chúng con con nhỏ, chúng con chưa có kinh nghiệm ở trên đời cho nhiều,

    Chúng con đang tuổi lớn lên, lòng chúng con đang có nhiều ước mơ, có thể những ước mơ của chúng con sẽ giống như ước mơ của nhiều người. Họ tưởng họ có được địa vị cao trong xã hội, họ tưởng họ giàu sang tiền rừng bạc biển là đời họ sẽ hoàn toàn hạnh phúc.

    Nói tới đây cha nhớ câu truyện vui. Câu truyện của Raja Nasr kể.

    Truyện kể rằng: có một người chăn cừu kia làm việc cho một người rất giàu có. Nó nghèo nhưng đời nó rất hạnh phúc. Nó làm nghề chăn cừu, nó có một túp lều để ở. Một phần tiền lương của nó ông chủ trả bằng “bơ” (butter). Mỗi một tuần nó có thêm bơ và nó cẩn thận tích trữ trong một cái bình lớn treo ở trong lều của nó.

    Một buổi chiều nọ nó đứng ở cửa lều, tay nó cầm gậy, nó ngắm cảnh mặt trời lặn thật là tuyệt vời. Sau đó nó quay lại nhìn chầm chập vào chiếc bình nó đựng bơ. Một cảm giác tự mãn tự nhiên bộc phát ở trong lòng, nó tự nói với chính mình:

    - Ta sẽ bán số bơ này và ta sẽ dùng tiền để mua một con cừu - với thời gian cừu sẽ có con – cừu con – chẳng bao lâu cừu con sẽ lớn và nó lại sinh ra cho ta những con cừu con khác và rồi chỉ trong một ít năm ta sẽ có cả một bầy cừu. Một bày cừu nó vui sướng nhắc lại và ta sẽ trở thành một người giầu có.

    Sau đó ta sẽ mua một ngôi nhà được trang trí với những đồ đạc thật tốt. Ta sẽ có một thuở vườn đẹp. Con trai của ta sẽ lớn lên, ta sẽ mượn một người dạy cho nó học đọc, học viết và nó sẽ trở thành người khôn ngoan. Dĩ nhiên là nó phải nghe lời ta, nếu nó là đứa con ngoan ta sẽ chia cho nó một nửa đàn cừu, nhưng nếu nó là đứa con hư ta sẽ cho nó một cái gậy.

    Vừa nói xong điều đó, người chăn cừu giơ cái gậy của mình lên và không may cái gậy của anh ta chạm vào cái bình đựng bơ, bình rớt xuống đất và bể tan tành, tất cả bơ đều hư hết.

    Anh ta rất buồn và không thể tưởng tượng được là sư thật lại xảy ra như thế. Rồi anh tự nhủ ở trong lòng: “Mình quả thực là đứa ngu vì đã ước mơ nhiều quá”

    Một nhà kinh doanh Mỹ – người sáng lập ra hãng Eastman Kodar – được người ta xếp vào hàng những người giàu nhất trên thế giới. Thế mà ngay trong bữa tiệc ông khoản đãi các bạn hữu, ông lẻn sang phòng bên cạnh để tư tử, để lại một bức thư tuyệt vọng, đại khái nói:

    “Tôi đầy đủ mọi sự nhưng sao tôi thấy cuộc đời vô vị quá... Tôi chết không vì lý do gì hơn là cảm thấy mình sống không có chút ý nghĩa gì cả”

    Đó chúng con, những người sống mà tưởng mình tưởng mình hạnh phúc ngoài Thiên Chúa thì cũng thế.

    2. Bây giờ chúng con hãy nghe câu chuyện thứ hai. Câu chuyện trích trong Tin Mừng hôm nay.

    Câu chuyện Chúa kể trong Tin Mừng hôm nay là câu chuyện của nhiều người.

    Người giầu có trong bài Tin Mừng hôm nay là người có rất nhiều tiền bạc của cải. Tin Mừng bảo ông tự nghĩ mình không biết để cải của mình vào đâu cho hết.

    Ông ta tưởng nhờ những của cải ông có mà ông được sống mãi, sống hoài... Vì thế ông đã phác họa ra cho mình một tương lai theo ông nghĩ là tuyệt vời.

    Ông tự nói với mình: “Linh hồn tôi ơi! ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm… ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn chơi và vui sướng đi... Ta hãy nếm sao cho hết mùi đời đi"

    Nhưng ... một tiếng lạ từ đâu vọng xuống, kinh khủng hơn tiếng sấm sét nổ bên màng thái dương.

    - Điên! Đêm hôm nay! Ngay đêm hôm nay, linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại, thế thì những của cải ngươi có sẽ để cho ai?

    Rồi Chúa kết luận:  Ấy kẻ nào thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.”

    Nói tới đây cha nhớ đến một câu chuyện. Câu chuyện của ông Chuck Feeney. Ông Chuck Freeney được người ta đặt cho một cái tên thật lạ: "Tỷ phú “rỗng túi”Ông sống với phương châm rất hay: “Sống để làm việc, chứ không phải để làm giàu”.

    Đây chúng con xem ông giầu như thế nào nhé: Ông có một khối tài sản khổng lồ trị giá hàng tỷ Mỹ kim.

    Đây là tài liệu người ta ghi lại được: Trong 30 năm qua, ông Feeney đã đi khắp thế giới để trao tặng số tài sản 7,5 tỉ USD. 7,5 tỷ dollars…Chúng con có biết quy đổi ra tiền Việt Nam hiện nay là bao nhiêu không? Cha thử dùng máy tính xem nhưng máy cho ra một kết quá không lồ quá cha không đếm nổi. Nguyên số tiền ông đã chi cho giáo dục, khoa học, chăm sóc y tế, bảo vệ nhân quyền… tại Mỹ, Úc, Việt Nam, Nam Phi và Ireland đã lên đến có số 6,2 tỷ US doolars. Còn lại 1,3 tỷ dollars sẽ được chi hết vào năm 2016.

    Điều mà cha cảm phục ông Feeney là tuy ông giầu và cho đi nhiều tiền như thế nhưng ông sống rất giản dị và tiết kiệm. Chúng con có biết ông đeo một chiến đồng hồ trị giá bao nhiêu không? 15 USdollars. Một ông nhà giầu đã cống hiến cho người khác một số tiền 7,5 tỷ dollars thế mà chỉ mang trên tay một chiếc đồng hồ trị giá có 15 dollars. Thật là hiếm có trên đời. Rồi tài liệu còn cho biết: Ông không có nhà riêng, không có xe hơi riêng. Đi đâu thì đi máy bay giá vé hạng bét.

    Trong khi những người giầu có khác thì lo tích góp tài sản cho thật nhiều, càng nhiều càng tốt thì ông lại cố gắng hết sức để cho mình… rỗng túi.

    Một điều đặc biệt nữa ở ông Feeney là ông cho đi một cách rất lặng lẽ. Trong 15 năm đầu tiên, Feeney luôn giấu tên. “Tôi đã phải thuyết phục ban ủy thác rằng, tiền Feeney quyên tặng là trong sạch”. Mãi cho đến năm 1997, những hoạt động từ thiện của Feeney mới bị “đưa ra ánh sáng” sau khi ông bán cổ phần trong Duty Free Shoppers cho hãng thời trang cao cấp của Pháp LVMH.

    Để nói về những điều tâm huyết của mình, Feeney luôn tâm đắc câu tục ngữ của người Xentơ “Không có túi đựng tiền trong tấm vải liệm”.

    Đó là một người biết làm giầu trước mặt Thiên Chúa.

    Xin Chúa cho mỗi người chúng ta cũng có được tinh thần như thế.

     

    Lm. Giuse Đinh Tất Quý

    Nguồn: tgpsaigon.net

    Bài viết liên quan

    LIÊN KẾT GIỚI TRẺ