Thư giãn một nụ cười 3

  • 05/11/2021
  • Nụ cười Nhà Đạo 3

    61. XIN LỄ NHƯ Ý

    Một anh chồng chẳng may cưới phải cô vợ mê chưng diện. Tuần nào cô cũng đi mua sắm quần áo. Anh chồng không biết làm sao được, nên vào gặp cha xứ xin một lễ như ý. Về đến nhà thấy cô vợ đang soi gương ngắm nghía, anh nguyện thầm:
    - Chúa ơi, Chúa ra tay cho con nhờ, Chúa nhé. Xin cho con được như ý.
    Nhưng lạ lùng thay, cô không chừa mà còn đi mua sắm, chưng diện nhiều hơn trước.
    Anh chồng vội vã đến gặp cha xứ khiếu nại:
    - Thưa cha, con xin lễ như ý là để cho vợ con chừa đi mua sắm mà sao cô ta còn đi nhiều hơn lúc trước. Cha có quên làm lễ không?
    Cha xứ mỉm cười:
    - Chẳng nói giấu gì anh, anh chỉ xin có 1 lễ như ý, còn vợ anh xin tới 3 lễ như ý lận.


    62. XƯNG TỘI CÓ MÈO

    Một Việt kiều già sau chuyến về Việt Nam, hồi hộp đi xưng tội:
    - Thưa cha, con có "mèo".
    Cha giải tội:
    - Có vấn đề gì đâu. Cha cũng có mèo đấy thôi.
    Ông già: ???!!!


    63. HỎA NGỤC LẠNH CÓNG

    Có 2 người bạn thân với nhau. Chẳng may vào mùa Đông nọ, một người chết trước và hiện về. Người bạn còn sống thấy linh hồn bạn hiện về mừng lắm nên hỏi:
    - Này, bây giờ mày đang ở đâu?
    Linh hồn người bạn:
    - Tớ đang ở trong hỏa ngục!
    Người sống ngạc nhiên vô cùng:
    - Trong hỏa ngục à? Tao tưởng ở hỏa ngục nóng chảy mỡ chứ sao mày lạnh run cầm cập thế kia?
    Linh hồn người bạn:
    - Dưới hỏa ngục đông như kiến, tao chẳng làm sao mà chen chân đến gần lửa được.
    Người sống: ???!!!


    64. CHÚA GIÊSU NGƯỜI MIỀN NÚI

    Trong lớp giáo lý, sơ đang kể câu chuyện Chúa Giêsu sinh ra tại Bêlem, miền Giuđê. Bỗng sơ thấy một bé gái cứ đùa giỡn không chú ý.
    Sơ chỉ em và hỏi:
    - Em cho sơ biết Chúa Giêsu người miền gì?
    Bé gái trả lời tỉnh bơ:
    - Thưa sơ, Chúa Giêsu người miền núi ạ.
    Sơ giận lắm:
    - Căn cứ vào đâu em lại dám nói như thế?
    Bé gái:
    - Thưa sơ, Chúa Giêsu sinh ra nơi hang đá, chỉ có miền núi mới có hang đá ạ.
    Sơ: ???!!!


    65. CHIẾC QUẠT MÁY NƠI PHÒNG THÁNH PHÊRÔ

    Môt ông trùm nọ giúp việc trong nhà thờ chẳng may chết và lên cửa thiên đàng. Ông bước vào phòng chờ đợi và ngạc nhiên sao thấy nhiều đồng hồ quá. Đồng hồ nào cũng có tên của người mới chết, nhưng ông không tìm thấy cái đồng hồ của ông đâu cả. Thấy thánh Phêrô đi ra ông liền hỏi:
    - Thưa thánh Phêrô, sao đồng hồ trên đây có tên của mỗi người và cái thì chạy nhanh, cái thì chạy chậm?
    Thánh Phêrô trả lời:
    - Mỗi cái tượng trưng cho một linh hồn mới chết. Linh hồn nào phạm tội ít thì đồng hồ chạy chậm, linh hồn nào càng phạm tội nhiều thì đồng hồ càng chạy nhanh.
    Ông mừng thầm nghĩ rằng chắc mình không có tội nên không thấy đồng hồ của ông. Ông hỏi:
    - Thế còn cái đồng hồ của con đâu sao không thấy?
    Thánh Phêrô đáp:
    - Trời mùa hè nóng quá mà cái đồng hồ của con lại chạy nhanh nhất, ta mang vào phòng làm quạt máy rồi.


    66. SỔ HỌC BẠ CỦA CHÚA GIÊSU

    Cậu Giêsu vừa xong học kỳ ở trường Thánh Philípphê, và trở về làng Nagiarét với sổ học bạ không lấy gì hài lòng cho lắm.
    Mẹ Maria xem học bạ của Con xong, tỏ vẻ lo âu không biết phải ăn nói thế nào với Bõ Giuse. Trong học bạ có ghi kết quả các môn học như sau:
    1. Môn Toán: Cậu nhân có 5 cái bánh và 2 con cá mà thành đáp số hơn 5000 (năm ngàn). Chưa hết, bài tính cộng, Cậu khẳng định rằng Cậu và Cha Cậu chỉ là Một mà thôi.
    2. Môn Văn Viết: Cậu chẳng hề có một quyển vở nào mà chỉ viết vài ba chữ trên cát mà thôi, khiến ai nấy âm thầm rút lui.
    3. Môn Giảng Văn: Cậu nói không rành mạch cho người ta hiểu mà lại hay dùng dụ ngôn.
    4. Môn Hóa học: Cậu chẳng làm thí nghiệm gì cả, nhưng có lần Cậu đã làm cho nước hóa ra rượu nho khiến người ta cự nự nhau trong đám cưới.
    5. Môn Thể Dục: Cậu chẳng chịu học bơi lội mà lại ngang nhiên biểu diễn đi trên nước.
    6. Môn Vấn Đáp: Cậu mới 12 tuổi mà đã đối đáp với các luật sĩ và kinh sư trong đền thờ khiến họ hết sức ngạc nhiên.
    7. Môn Kỷ Luật: Chẳng bao giờ thấy Cậu ngủ trên giường. Tựa đầu lên một hòn đá để ngủ mà Cậu cũng chẳng thèm làm.
    8. Môn Hạnh kiểm: Cậu chỉ toàn giao du với những kẻ xa lạ, với phường tội lỗi, đám thu thuế, bọn phong hủi, lũ què quặt, đui mù.
    9. Môn Vệ Sinh: Cậu nhổ xuống đất hòa thành bùn rồi bôi lên mắt người ta tức thì họ được sáng mắt.
    10. Môn Sinh Vật: Cậu dám quả quyết, người ta sống không nguyên bởi bánh nhưng còn bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra.
    11. Môn Thiên Văn: Chỉ có cậu là người duy nhất đã thấy Satan như một tia chớp từ trời sa xuống.
    12. Môn Lịch Sử: Cậu sẽ xây Hội Thánh của Cậu, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi vì Cậu đã thắng thế gian.
    13. Môn Tâm Lý: Cậu nói đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục.
    14. Môn Kinh Doanh: Những người cậu mướn từ sáng sớm cậu trả cho họ một quan tiền, và những người cậu mướn vào xế chiều cậu cũng trả một quan tiền. Chưa hết, bà góa bỏ một xu vào nhà thờ, cậu nói bà ta bỏ nhiều nhất.
    Bõ Giuse xem xong, ôn tồn nói:
    - A, Cậu trẻ Giêsu này có thể yên tâm đánh một dấu Thập Tự vào kỳ nghỉ Phục Sinh.


    67. SỬA KINH

    Một thương gia đến gặp cha xứ, sau một hồi trò chuyện, người khách ra về, chú giúp việc vào dọn bàn trà hỏi cha xứ;
    - Thưa cha, sao vừa rồi người khách yêu cầu cha thực hiện một việc nhỏ thôi, rồi sẽ công đức nhà xứ 1 triệu đô la mà cha không đồng ý.
    - Vì cha không thể thực hiện được "việc nhỏ" đó con ạ.
    - Sao cha để lỡ một cơ may hiếm có thế. Đó là việc gì vậy cha?
    - Con biết không, ông ta sẽ cho nhà xứ 1 triệu đô la với điều kiện: cha chỉ cần nói giáo dân sửa một lời kinh trong mùa Phục sinh.
    - Vậy thì có khó gì đâu?
    - Nhưng con biết không, ông ta yêu cầu sửa lời Alleluia thành Côca côla !!!


    68. THÁNH MA

    Giờ khảo kinh cho các em xưng tội rước lễ lần đầu, cha xứ gọi hỏi bé Lan:
    - Con nói cho cha biết tên một vị thánh nổi tiếng của đạo Công Giáo?
    Bé Lan đáp tỉnh bơ:
    - Thưa cha đó là Thánh Ma !
    Cha xứ trợn mắt kinh ngạc:
    - Hả, sao ma lại là thánh được hả con?
    - Bé Lan:
    Thưa cha, tối nào con cũng nghe ông bà nội đọc kinh: Ông vừa xướng lên: Kính mừng.... thì bà nội con đáp lại ngay: Thánh Ma...
    Cha xứ: !!!????


    69. SỢ VỢ SỐNG LẠI

    Một cặp vợ chồng đưa nhau đi thăm thánh địa Giêrusalem. Chẳng may tại chỗ bà vợ đột ngột qua đời. Nhà hòm bàn với ông chồng:
    - Nếu ông muốn đưa bà nhà về xứ, thì sẽ phải tốn 5.000 đôla. Còn như mai táng bà ở ngay tại vùng đất thánh này, thì sẽ chỉ tốn 200 đôla !'.
    Ông chồng suy nghĩ một lát rồi trả lời rằng ông muốn đưa thi hài bà về quê quán hơn. Nhà quàn ngạc nhiên: Tại sao phải chịu tốn 5.000 đôla, trong khi để bà nhà an nghỉ nơi thánh địa này, chỉ tốn 200 đô la.
    Ông già góa bụa trả lời:
    - Cách đây hơn hai nghìn năm, ở nơi Giêrusalem này có một người đã chết, được chôn cẩn thận, vậy mà ba ngày sau sống lại. Tôi thật không muốn gặp trường hợp rủi ro này.


    70. NGỰA QUEN ĐƯỜNG CŨ

    Trùm Đảng cướp và một số đồng bọn sau khi bị tử hình, lóc chóc kéo lên gặp thánh Phêrô. Thánh Phêrô vừa trông thấy bọn họ nghĩ thầm: “Chà khét từ từ lâu rồi, hôm nay ta mới có dịp diện kiến ha! Đợt này cho chúng bay xuống…. lót đáy”. Nghĩ thế, thánh nhân mới bảo:
    - Được rồi, các ngươi đứng ở ngoài chờ ta vào thỉnh ý Sư Phụ Giêsu đã.
    Hai thầy trò phải mất khá lâu để rà lại sổ sách tiền án tiền sự của băng đảng xã hội đen này. Sợ họ sốt ruột, Chúa Giêsu bảo thánh Phêrô ra nói với họ chờ thêm một lát nữa mới có quyết định.
    Một lúc sau, thánh nhân hớt hải chạy vào thưa:
    - Thưa thầy, mất rồi!
    - Sao? Bọn chúng đi mất rồi à?
    - Dạ không. Mất cả cái cổng thiên đàng, cùng với với cái ổ khoá kỷ thuật số mà Bill Gates mới tặng hôm qua nữa.


    71. LÀM PHÉP TƯỢNG

    Kết thúc tuần đại phúc, cha giảng phòng tổ chức làm phép ảnh tượng trọng thể. Ngài bảo mọi người giơ cao ảnh tượng của mình lên. Bổng từ cuối hàng ghế nhà thờ, một ông cụ ì ạch bế bà vợ đưa lên. Cha giảng phòng ngạc nhiên hỏi:
    - Bẩm cụ, cụ muốn làm phép cái gì ạ?
    Ông cụ chậm rãi đáp:
    - Thưa cha, xin cha làm phép lại "cây thánh giá" này giúp con. Con đã vất vả vác suốt 35 năm nay rồi đấy. Bây giờ nó hết "linh" rồi ạ.


    72. SƯ PHỤ CỦA THẦN LƯU LINH

    Một anh chàng kia lần nào đi xưng tội cũng nồng nặc mùi rượu. Vị linh mục ngồi tòa rất khó chịu. Ngài khuyên anh ta cố gắng trước khi đi xưng tội thì đừng uống rượu, nhưng không thể nào anh ta thực hiện được. Anh lấy lý do là trên đoạn đường đến nhà thờ có một quán rượu, nên hễ đi ngang qua đó, anh không thể cưỡng lại được, phải vào làm một xị đã rồi mới đi.
    Vị linh mục chỉ cách cho anh: mỗi lần sắp sửa tới quán rượu, thì nhắm mắt lại, nín thở và chạy một hơi thật nhanh qua khỏi quán rượu đó.
    Nghe xong, anh ta gật gù tỏ ý tâm đắc, rồi ra về.
    Tháng sau anh tới xưng tội, lại cũng nặc mùi rượu. Vị linh mục ngồi tòa trước đây nhất quyết không giải tội cho anh. Ngài vặn hỏi:
    - Sao con không áp dụng cách cha đã chỉ cho con?
    - Thưa cha, con đã áp dụng và đã rất thành công.
    - Thế tại sao con vẫn còn đầy mùi rượu?
    Anh gãi đầu đáp:
    - Cha biết đấy! Theo cách cha chỉ, con nhắm mắt lại, nín thở và chạy một hơi. Khi qua được quán rượu rồi, con mừng quá vì đã thành công tuyệt vời, nên con quay lại thưởng cho mình một xị.
    Vị linh mục!!!


    73. NẤM ĐỘC ĐẤY CON Ạ !

    Chàng đệ tử lần đầu tiên theo sư phụ xuống núi lấy nước, tình cờ gặp một cô gái đầu đội nón lá, mình thắt đai lưng, đang ngồi bên bờ suối.Vốn cả đời chưa hề được tiếp xúc với người cõi trần; nên khi nhìn thấy cô gái, chàng ta ngạc nhiên hỏi:
    - Sư phụ ơi! Người nào vậy ?
    Sư phụ sợ đệ tử vương vấn bụi trần, nên tìm cách trả lời khéo:
    - Đó là cây nấm con ạ! Loại nấm độc đấy!
    Về đến nhà, chàng ta thấy lòng nôn nao khó tả. Và mấy ngày liền ăn không ngon, ngủ không yên; tinh thần suy sụp. Thấy đệ tử như người mất hồn, sư phụ lo lắng hỏi:
    - Có chuyện gì xảy ra với con vậy ?
    - Bẩm sư phụ, con nhớ cây nấm quá! Sư phụ cho con đi gặp cây nấm độc hôm trước đi!
    Sư phụ liền trúng độc không thốt lên lời!!!


    74. HẬU QUẢ TAI HẠI

    Một ông Cố Tây nọ khuyên nhủ các em Thiếu Nhi:
    - Các con phải biết vâng lời cha mẹ. Đi đâu hay làm gì cũng phải cho cha mẹ biết; nếu không, có thể gây hậu quả to lớn …
    Một em tỏ vẻ thắc mắc:
    - Thưa ông Cố, Chúa Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà không nói cho cha mẹ biết, để cha mẹ phải vất vả lo lắng đi tìm. Thế mà có sao đâu?
    Bí quá, ông Cố vội vàng đáp:
    - Có “sao” đấy! Các con biết hậu quả tai hại của việc làm đó là gì không? Đó là Ngài phải chết nhục nhã trên cây Thập Giá đấy!
    Các em lạnh người !!!


    75. HỎA NGỤC CŨNG CÓ ĐÁ BÓNG

    Hai anh mê chơi đá bóng và cá độ bỏ cả đi lễ ngày Chúa Nhật. Cả hai đều thắng độ lớn khi đội tuyển Việt Nam thắng đội Thái Lan trong giải tranh cúp 2008. Anh A tâm sự với anh B:
    - Cả 2 chúng mình đều mê chơi đá bóng. Nếu chẳng may một trong hai chúng ta chết trước thì người đó phải hiện về và cho biết xem trên thiên đàng có đá bóng không?
    Xui cho anh A, cuối năm 2008, anh bị đột quỵ chết và vì lời hứa với bạn, nên anh xin Chúa cho hiện về. Anh B trông thấy anh A hiện về thì vừa sợ vừa mừng hỏi:
    - Anh đang ở đâu mà đen đủi thế kia?
    Anh A trả lời:
    - Tớ đang ở dưới hỏa ngục vì bỏ lễ ngày Chúa Nhật.
    Anh B kinh ngạc:
    - Trời, tội nghiệp anh quá. Nhưng ở dưới hỏa ngục có đá bóng không?
    Anh A run rẩy đáp:
    - Tin vui cho anh là ở dưới hỏa ngục có đá bóng. Tin buồn cho anh là trận đá bóng tuần tới anh sẽ được chỉ định là thủ môn.


    76. ĐỪNG VỘI ĐẮC CHÍ

    Lần đầu tiên, Diêm Vương ngỏ ý mời đội bóng Thiên đàng thi đấu giao hữu với đội bóng Hỏa ngục. Sau khi cho kiểm tra lại danh sách các cầu thủ, thánh Phêrô đắc chí nhận lời mời, kèm theo lời thách thức Diêm Vương:
    - Làm sao đội bóng của ngài có thể đá lại đội bóng của tôi được, vì hầu hết các siêu sao bóng đá nổi tiếng xưa nay đều có mặt trên Thiên đàng …
    Diêm Vương mỉm cười đáp lại:
    - Thưa ngài, ngài đừng vội đắc chí! Ngài có biết là toàn bộ những người có khả năng cầm còi (trọng tài) đều thuộc về phe tôi cả đấy!
    Thánh Phêrô giật mình rồi gãi đầu !!!


    77. BỊT TAI NGHE GIẢNG

    Trong giờ học Giáo lý, cu Tý thường bịt một bên tai lại, lúc thì bịt tai này lúc thì bịt tai kia . Sơ dạy Giáo lý thấy vậy rất lấy làm lạ liền hỏi:
    - Tại sao em cứ bịt một bên tai lại thế hả?
    - Em nghĩ làm như thế sẽ nhớ được lâu ạ.
    Sơ vẫn chưa hiểu rõ nên hỏi thêm:
    - Sao bịt tai lại nhớ lâu được chứ?
    Cu Tý thành thật:
    - Thưa sơ, khi sơ giảng, sơ thường dặn chúng em đừng để những lời sơ nói chạy từ tai này sang tai kia. Cho nên em bịt một tai lại để những lời sơ giảng không thể chạy ra tai bên kia được ạ .
    Sơ bịt hai tai luôn???!!!


    78. TRONG NGƯỜI PHÁT RA

    Vị Giám mục hỏi ông trùm của một giáo xứ kia:
    - Này ông trùm, cha phó mới về, giảng thế nào?
    - Thưa Đức cha, mọi người đều khen hay, chỉ trừ cha chính là chê dở! Ngài nói rằng cha phó giảng toàn là lý thuyết, sách vở; chỉ viết ra giấy rồi đọc y chang, chứ chẳng có gì “trong người phát ra” cả !
    - Thế còn cha chính, ngài giảng ra sao?
    - Dạ, cha chính giảng thì khỏi phải nói: tùm lum hết, chẳng có đầu có đuôi gì cả!
    - Tại sao vậy? Tôi nghe rằng ngài có khoa ăn nói hay lắm cơ mà!?
    - Dạ, tại vì ngài đâu có soạn ra giấy như cha phó. Ngài chỉ nói những gì từ …“trong người phát ra” thôi ạ !


    79. CHẾT OAN

    Đang chờ tới lượt ra trước toà phán xét, hai linh hồn bắt chuyện làm quen:
    - Anh chết vì lý do gì?
    - Chết vì lạnh cóng trong tủ lạnh.
    - Ngày nào?
    - Ngày mùng 3 Tết.
    - Cùng ngày với tôi rồi!
    - Do đâu anh chết trẻ thế?
    - Do té cầu thang. Tôi nghi vợ tôi không chung thủy. Hôm ấy đi chơi xa, bất thần tôi trở về nhà để bắt quả tang, nhưng chỉ thấy vợ tôi đang xem tivi một mình. Tôi sục vào gầm giường, không thấy ai. Mở tủ áo, không thấy; mở cửa nhà tắm, cũng không thấy. Tôi điên tiết, chạy bổ lên sân thượng, trượt chân ngã xuống và chấn thương sọ não…
    - Tội nghiệp chúng mình quá! Nếu anh nhanh trí mở cái tủ lạnh ra, thì cả hai ta đâu có chết thê thảm như thế này!


    80. BỆNH NGHỀ NGHIỆP

    Một cha giáo phụ trách môn luận lý học bị mất cặp kính cận. Nhưng vì không biết là do bị mất cắp hay bỏ quên đâu đó, ngài bèn vận dụng kiến thức sẵn có trong môn học lý luận:Ai đã lấy cắp? Đương nhiên là kẻ cắp rồi. Và tên này có thể bị cận thị, có thể không. Có thể hắn đã có kính, có thể chưa có. Nhưng nếu chưa có, làm sao hắn có thể trông thấy kính của mình? Điều này chứng tỏ hắn không bị cận thị. Mà không bị cận thị thì đâu cần tới kính.
    Từ những giả thuyết trên, có thể kết luận là không ai lấy cắp kính của mình cả. Chắc chắn là nó nằm ở đâu đây thôi. Nhưng mình đã tìm khắp nơi rồi vẫn không thấy gì cả. Mà mình nhìn được như vậy có nghĩa mình đang đeo kính. A, đúng rồi, kính đang nằm trên mũi mình đây. Đây quả là một lý luận hợp lý!


    81. THIÊN THẦN KHÔNG CÁNH

    Đứa con gái hỏi mẹ:
    - Mẹ ơi, mẹ vẫn kể chuyện các thiên thần có cánh và bay được phải không ạ?
    - Ừ !
    - Tối qua, khi mẹ đi vắng, bố gọi chị giúp việc là thiên thần. Thế bao giờ chị ấy bay hả mẹ?
    - Ờ… ờ …sáng mai con ạ !


    82. QUỶ CÁM DỖ

    Vào ngày Thứ Tư Lễ Tro ăn chay kiêng thịt. Một thầy dòng nhặt được quả trứng gà sau vườn, thầy liền giấu vào túi áo mang lên phòng của mình. Mặc dù đói bụng lắm, nhưng không biết làm thế nào làm cho quả trứng chín được, bởi bếp không có mà nồi cũng không, thầy liền nghĩ ra một cách rất độc chiêu. Thầy lấy giấy báo làm thành cái nồi và đổ nước vào, rồi lấy đèn cầy đốt phía dưới. Lạ thay, cái nồi không bị cháy mà còn làm cho quả trứng chín. Đang chuẩn bị ăn, cha bề trên xuất hiện bên cạnh, vỗ vào vai thầy và nói:
    - Hay quá nhỉ! Làm sao quả trứng chín được vậy?
    Thầy giật mình ấp úng thanh minh:
    - Thưa Cha bề trên, quỷ cám dỗ con, nó xúi giục con và chỉ cách cho con làm.
    Không ngờ quỷ hiện ra thật. Tức quá, nó giáng cho ông thầy một bạt tai và nói:
    - Cái chiêu này ông nghĩ ra, chứ tôi có biết đâu mà chỉ!


    83. SỢ THÁNH NÀO

    Một nhóm giáo dân xóm chài chuẩn bị ra khơi cào mực. Một người trong bọn lên tiếng:
    - Đố các bạn, nghề thuyền chài như chúng ta khi ra khơi…sợ ông thánh nào nhất?
    - Thánh Phêrô, vì vào được Thiên đàng hay không là do ông thánh này.
    - Không phải.
    Mọi người nghĩ mãi vẫn không ra. Cuối cùng người ra câu đố đành giải đáp:
    - Đó là thánh Phaolô.
    - Sao lại thánh Phaolô?
    - Này nhé, khi ra khơi, phao zin chúng ta còn sợ huống chi là phao lô.
    Cả bọn muốn cắn lưỡi luôn.


    84. GIỐNG NÀO?

    Người phụ trách hỏi các học viên dự tòng sau khi hoàn tất khóa giáo lý:
    - Các bạn có biết, theo Kinh Thánh: ngoài giống nam, giống nữ, giống trung tính… Thiên Chúa còn tạo dựng nên giống gì?
    Cả lớp im lặng hồi lâu, không ai trả lời được. Người phụ trách đành giải đáp:
    - Đó là giống thiêng liêng! Các thiên thần đều là giống thiêng liêng cả.
    Cả lớp há hốc nhưng bó miệng luôn.


    85. BIỆN CHỨNG NHẬU

    Một bợm nhậu than phiền:
    - Mỗi lần đi xưng tội là lại bị ông cha khiển trách về cái tội ăn nhậu. Ngán quá! Không muốn đi xưng tội nữa.
    Bợm nhậu kia góp ý:
    - Mày quá dở! Gặp ông cha phải nói theo kiểu của ổng mới thắng được.
    - Nói thế nào?
    - Phải chưng dẫn Kinh thánh, này nhé, trước khi bắt đầu cuộc đời công khai, tao đố mày: Chúa Giêsu làm gì?
    - Không biết!
    - Mày nghe đọc Kinh thánh hơn hai chục năm rồi mà dở thế! Nghe đây: Chúa Giêsu đi nhậu ở tiệc cưới Cana. Nhớ chưa?
    - À! Rồi sao nữa?
    - Trong thời gian 3 năm giảng đạo Ngài nổi tiếng về chuyện gì?
    - Làm phép lạ, trừ quỉ…
    - Không phải chuyện đó! mà là Ngài nổi tiếng về việc ăn nhậu. Này nhé: ngài nhậu ở nhà ba chị em Matta, nhậu ở nhà tay thuế vụ Matthêu, nhậu ở nhà Giakêu lùn… thậm chí Ngài còn nhậu hóa việc ăn chay, hay nhắc đến các tiệc cưới… toàn nhậu là nhậu. À này! Đố cậu một câu cuối cùng: trước khi chấp nhận cuộc tử nạn, Ngài làm gì?
    - Tổ chức bữa Tiệc Ly!
    - Đúng! Mày thấy chưa! Gần chết rồi, vậy mà Chúa vẫn cứ tổ chức nhậu. Bọn mình ngày nay có ăn nhậu chút ít, cũng chỉ là bước theo chân Chúa thôi! tại sao mấy ông cha cứ nẹt bô mình.
    - Có lẽ mấy ông cha chưa tổng hợp được những ý tưởng như mày vừa nói?
    - Tao không biết! Nhưng tao nói thêm cho mày rõ: Sau khi Chúa Giêsu Phục Sinh, lần nào Ngài hiện ra cũng đều có ăn nhậu. Không tin, mày cứ hỏi ông cha xứ của mày. Biết đâu sau đó, ổng sẽ tôn Chúa Giêsu làm sư phụ của mày, lúc đó tha hồ ăn nhậu mà chẳng sợ cha nào la.
    -Có lý! Có lý! Để tao thử xem.

    86. CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG

    Để thánh lễ Chúa Thánh thần Hiện Xuống thêm phần sinh động, Cha sở dặn dò ông từ:
    - Ông nhớ làm cho khớp đấy nhé! Khi tôi giảng đến câu: "Hôm nay chúng ta cùng toàn thể Giáo hội hân hoan mừng lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống,” thì ông tung con chim bồ câu ra ngay. Nhớ chưa?
    - Dạ. Cha cứ an tâm.
    Thế rồi vị linh mục hân hoan tiến ra bàn thờ dâng lễ. Sau tất cả những nghi thức đầu lễ, ngài bắt đầu bài giảng bằng những lời trịnh trọng: "Hôm nay chúng ta cùng toàn thể Giáo hội hân hoan mừng lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống…" những chữ cuối câu ngài nhấn nhá cho chậm rãi, rõ ràng để chờ Chúa Thánh Thần hiện xuống. Nhưng cả không gian vẫn im ắng. Sợ ông từ ngủ quên, ngài lặp lại lời mời gọi ấy lần nữa… vẫn không thấy Chúa Thánh Thần đâu cả. Không thể kiên nhẫn được nữa, ngài hét lên:
    - Chúa Thánh Thần đâu?
    Ông từ hốt hoảng la toáng lên trả lời:
    - Thưa cha, Chúa Thánh Thần bị….. mèo vồ mất rồi ạ!
    Cha sở gào lên:
    - Sao không lấy Chúa Thánh Thần khác?
    - Thưa cha, các Chúa Thánh Thần bay đi hết rồi!
    Các tín hữu ngơ ngác.


    87. RƯỚC KIỆU MÌNH THÁNH CHÚA

    Trong buổi rước kiệu Mình Thánh Chúa vào chiều thứ Năm Tuần Thánh, một cha sở nọ sau khi kiệu Mình Thánh Chúa đi hết một vòng quanh sân nhà thờ, thấy tín hữu có vẻ sốt sắng, trang trọng, ngài quay sang nói với người phụ trách lễ nghi:
    - Giáo dân sốt sắng quá! ta kiệu Chúa đi thêm một vòng nữa đi!
    Người phụ trách lễ nghi giật thót người đáp:
    - Thưa cha, nãy giờ cha quên đặt Mình Thánh Chúa vào Mặt nhật. Có Chúa đâu mà kiệu nữa.
    Cha sở biến sắc, vội kết thúc cuộc rước.

    88. BIỆN PHÁP HIỆU QUẢ

    Hai vị linh mục trẻ gặp nhau tâm sự. Linh mục A than thở:
    - Cứ mỗi lần đọc xong Phúc Âm, chuẩn bị giảng… mình thấy giáo dân nó dãn ra: kẻ ngồi xuống ghế thì bắt đầu lim dim ngủ, một số khác thì đi ra ngoài hút thuốc, có người thì vắt vẻo ngồi trên xe nhìn trời nhìn đất… mình nản quá!
    - Sao không bắt họ tập trung hết vào bên trong?
    - Làm rồi, nhưng không hiệu quả.
    - Ngài làm thế nào mà không hiệu quả?
    - Trước giờ lễ, mình đi quanh nhà thờ xua như xua đàn vật vào chuồng. Nhưng khi mình vào mặc áo lễ, thì đâu lại vào đấy. Nghe nói có đấng nào đó ra luật: nếu đi lễ không vào nhà thờ, khi chết sẽ không cho để quan tài trong nhà thờ. Nhưng hình như cũng không hiệu quả lắm. Vậy ngài có cách nào khả thi không.
    - Mình thấy vấn đề thật đơn giản. Có lần mình bắt đầu bài giảng: "Anh chị em thân mến, hôm nay tôi chia sẻ về đề tài lỗi đức khiết tịnh, ai đang mắc tội này, xin ra ngoài nhà thờ..." Thế là tự nhiên mọi người bên ngoài ào ào len vào bên trong.
    - Ngộ nhỡ họ tự ái bỏ về thì sao?
    - Làm sao bỏ về được. Giáo dân mình giữ lễ theo luật, bỏ lễ họ sợ mắc tội trọng, mất công phải xưng tội. Chi bằng cứ chịu khó vào bên trong là xong.
    - Cha thật kinh nghiệm, để mình áp dụng xem sao!
    - Nhưng mà… sau khi giảng xong tình hình vẫn như cũ. Kể cũng chán ngán thật.
    - Có lẽ nên xét về phía mình.
    - Là sao?
    - Có nhiều đấng giảng hay, chưa đến giờ lễ, mà bên trong nhà thờ đã chật cứng rồi.
    - Có lý đấy! Chúng ta phải chấn chỉnh từ chính mình thôi.


    89. THIÊN THẦN KHÔNG CÁNH

    Hai mẹ con bước ra khỏi cửa hàng, ôm trên tay nhiều món hàng xinh đẹp làm quà mừng sinh nhật cho cô bé. Trong khi chờ mẹ lấy xe, bé thấy một cụ già chìa tay van xin những người qua lại bố thí cho chút gì. Cô bé ngây thơ tiến đến đặt vào tay cụ một con búp bê vừa được mẹ mua. Cụ già cảm động trả lại, xuýt xoa nói: "Cháu quả là một thiên thần".
    Mẹ lấy được xe, chở bé đi được một đoạn đường, chợt nghe bé hỏi:
    - Mẹ ơi! Bà cụ ấy nói con là thiên thần. Vậy sao con không có cánh?
    - Đúng đấy con ạ! Con biết không: thiên thần có nhiệm vụ giúp đỡ mọi người, nhưng vì các vị ấy ở quá xa trên thiên đàng nên cần có đôi cánh để bay cho nhanh. Còn con, vì con mau mắn giúp người khốn khổ nên con không cần đôi cánh. Mẹ sẽ gọi con là "thiên thần không cánh" của mẹ, con chịu không?
    Cô bé hiểu ra và rất thích tên gọi ấy.

    90. ẢNH HƯỞNG CỦA LỜI NÓI

    Cơn mưa đầu mùa như trút nước đã xoa dịu cái oi bức của những ngày nắng hạn vừa qua. Một bầy ếch rủ nhau ra khỏi hang tắm mưa. Chúng tung tăng chạy nhảy khắp nơi. Rủi thay, hai chú ếch kia rơi tòm xuống một hố sâu. Cả bầy ếch vây quanh miệng hố tìm cách cứu thoát nhưng hố quá sâu, không sao giúp được. Bên dưới, hai chú ếch xấu số cố hết sức nhảy bật lên cao, nhưng cứ rơi tõm xuống. Thấy vậy, bầy ếch ở trên la lên:
    - Thôi! Đừng cố nữa. Chẳng thoát được đâu! Làm thế hai bạn càng mau mất sức đấy!
    Hai chú ếch dưới hố vẫn cứ nhảy bật lên, và bên trên vẫn những lời vô vọng hét xuống. Một chú ếch bên dưới thấm mệt bởi những lời la hét như thế, dần dần buông mình chìm xuống đáy hố. Chú ếch còn lại vẫn gắng sức nhảy bật lên mãi, nước trong hố mỗi lúc một dâng cao và cuối cùng, chú ếch ấy đã nhảy bật lên khỏi hố. Bầy ếch xúm lại hỏi:
    - Bộ bạn không nghe thấy tiếng chúng tôi la hét hay sao mà cứ nhảy mãi như thế?
    - Tôi bị lãng tai… tôi cứ tưởng các bạn đang hò hét ủng hộ khích lệ chúng tôi cố gắng.
    Một lời nói gièm pha hoặc khích lệ đều có thể giết chết hoặc cứu sống.

    Nguồn: tgpsaigon.net

     

    Bài viết liên quan

    LIÊN KẾT GIỚI TRẺ