Gai nhọn hành trình

  • 28/08/2021
  • Trên con đường chiều gập ghềnh và khúc khuỷu, với những đám bụi mù tung lên từ dấu chân của đoàn người chen chúc nhau đi về nguồn cội để tìm lại chính mình, người ta thấp thoáng thấy một đôi vợ chồng đang dìu nhau đi rất chậm chạp, như bị bỏ lại phía sau bởi cơn hối hả của cuộc sống.
    Cùng đi Be-lem

    Con đường phía trước còn quá dài cho một suy nghĩ về hành trình đích điểm. Người đàn ông vẫn lặng lẽ cất bước, một tay đỡ người vợ trẻ mệt nhọc đang sắp sửa tới ngày khai hoa nở nhuỵ, một tay giang ra để khai phóng và che chở cho Quà Tặng từ Trời Cao đang rung lên theo nhịp bước nơi cung lòng người vợ hiền.

    Người đàn ông cương nghị, với khuôn mặt rám nắng; chẳng có hành trang gì ngoài một túi vải trên vai và một cây gậy trong tay như là tất cả gia tài và quyền lực của mình. Có lẽ người đàn ông giàu trái tim thanh khiết nghị lực hơn giàu sản vật. Trong khi ấy, bụi đường trần không làm mờ đi nét đẹp tinh tuyền của người phụ nữ, vẻ duyên dáng đẹp ngời đó vẫn rạng rỡ như cánh huệ giữa trời đất, một chút thanh cao đủ làm dậy sức sống.

    Đường lên dốc càng khó khăn hơn, khiến người đàn ông phải gắng hết sức đỡ người vợ trẻ, đồng thời phải gồng mình chịu những va chạm mạnh bạo của tranh vượt trần đời. Mồ hôi thấm ướt cả lưng áo và đôi chân như chậm hẳn lại, nhưng đôi tay dìu nhau vẫn cứ nắm chặt để tiến về phía trước.

    Chợt những tiếng xì xầm từ phía sau vang lên và to dần làm cho không khí ngột ngạt càng trở nên ngột ngạt:

    - Tiếc cho đoá hoa diễm lệ trong tay một kẻ quê mùa!

    - Đáng trách cho một đôi tay không đỡ nổi một đôi tay!

    Người đàn ông đau nhói trong tim khi tất cả mọi nhận xét như đều đúng với chính mình. Dù đã làm hết sức, có lẽ cuộc đời đã lãng quên để chỉ trao cho người đàn ông những thành quả đủ chắt chiu ngày qua ngày. Bàn tay lao động và đôi tay nguyện cầu như chưa thể chu toàn hoàn hảo trách vụ người giám hộ được giao phó dưới ánh mắt thế trần.

    Tất cả những gì là khuôn mẫu vật chất mà người đàn ông chuẩn bị cho Hoa Lòng của ông, đều như để lại cho thời gian. Hành trình linh thiêng phía trước buộc người đàn ông ra đi không nuối tiếc, chỉ mang theo trái tim yêu thương là người vợ dịu dàng thánh đức với Hoa Trái của Tình Yêu trong nàng. Ông trân trọng gìn giữ trái tim người vợ và trái tim ông thanh khiết trong thinh lặng của Sự Thiện, để cung chứa Tình Yêu Trời Cao mà không bao giờ ông có thể thấu trọn. 

    Người đàn ông cảm thấy mình bất xứng với trách nhiệm đè nặng trên đôi vai. Đường trần nào mệt mỏi cho bằng nỗi ưu tư về trọng trách? Những lời đàm tiếu của trần đời như những mũi tên bắn vào trái tim tinh tế của người đàn ông, nhưng chính tinh thần trách vụ cao cả khiến người đàn ông như đang tổn thương trên hành trình đi về Nguồn Cội.

    Người đàn ông thinh lặng tiến bước trong vâng phục huyền nhiệm, mặc cho cái nhìn thế sự với muôn não trạng dị biệt và rẽ chia. Ông khuất bóng trong nhãn quan trần đời để thực hiện sứ mệnh của Tình Yêu lên tiếng.

    Người đàn ông ngước mắt nhìn lên cao như để tìm sức mạnh và tiếng nói đồng cảm tận thâm sâu tâm hồn. Không gì có thể hiểu trái tim ngoài Trái Tim và không gì có thể cảm nhận Thiên Ý ngoài việc thực hiện Thiên Ý. Đó là cả sự sống mà người đàn ông đứng vững trong Niềm Tin của trái tim mình.

    Ông giang tay đón nhận trách vụ với tất cả sự phó thác. Trong ánh mắt cảm thông, trong cái siết tay thật chặt và sâu thẳm, người đàn ông cảm nhận một luồng hơi ấm thanh khiết của yêu thương đang tràn về dào dạt, để mọi ưu tư được cảm thấu và tan chảy theo dấu chân hành trình vâng phục.

    (Trích trong tập "Nhánh Huệ Nước Trời")

    Bài viết liên quan

    LIÊN KẾT GIỚI TRẺ