Hoạt cảnh Giáng Sinh năm 2019

  • 28/11/2021
  • Chủ đề: ĐỒNG HÀNH VỚI NGƯỜI TRẺ HƯỚNG TỚI SỰ TRƯỞNG THÀNH TOÀN DIỆN

     ĐÊM DIỄN NGUYỆN GIÁNG SINH

    Chủ đề:

    ĐỒNG HÀNH VỚI NGƯỜI TRẺ

    HƯỚNG TỚI SỰ TRƯỞNG THÀNH TOÀN DIỆN

    —{–

    LỜI MỞ ĐẦU (Jingle bell)

    Kính thưa cộng đoàn!

    Trong bức thư mục vụ của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam gửi cộng đoàn dân Chúa đề ngày 04 tháng 10 năm 2019 vừa qua, đã đưa ra chủ đề cho 3 năm sắp tới đó là: “Mục vụ giới trẻ”. Cách đặc biệt là trong năm 2019 này, các vị chủ chăn đã nhấn mạnh đến chủ đề: “Đồng hành với người trẻ hướng tới sự trưởng thành toàn diện”. Theo tinh thần này, các Đức Giám mục đã mời gọi tất cả các thành phần Dân Chúa hãy cùng đồng hành với người trẻ và hãy quan tâm cách đặc biệt tới Người trẻ, vì: “Người trẻ là phúc lành của xã hội và thế giới, nơi người trẻ mang nhiều tài năng, hoài bão làm phong phú cho Giáo hội và thế giới bằng rất nhiều cách. Không những thế: “Hương thơm thánh thiện được tỏa ra từ đời sống lành thành của biết bao người trẻ, điều này có thể băng bó các vết thương của Giáo hội và của thế giới, và đưa chúng ta trở lại với tình yêu viên mãn mà chúng ta đã được kêu gọi từ thuở đời” (Tông huấn Chúa Ki - tô đang sống, số 50). Đây là những điều tốt lành mà Chúa đã đặt để nơi người trẻ ngay từ thuở tạo dựng ban đầu. Tuy nhiên, những phẩm chất này đã bị mờ dần đi vì những cám dỗ hấp dẫn, tò mò khám phá mới lạ, những mời mọc hưởng thụ… luôn bủa vây chung quanh người trẻ, và luôn mở đường cho người trẻ đi vào lối sống buông thả, sống ảo, sống vội, sống dửng dưng, vô cảm và vô trách nhiệm. Một số khác lại lún sâu vào những cám dỗ của thời đại như nghiện ngập, sống hôn nhân thử, phá thai. Bạo lực ngày một gia tăng…

    Tại sao lại dẫn đến tình trạng bi đát như vậy? Phải chăng là vì người trẻ đã bỏ qua những cuộc trò chuyện đối thoại với Chúa, với Lương tâm và với những người thân trong gia đình và với xóm đạo… Đó cũng là những cơn cám dỗ thường hằng của bất cứ ai và trong bất cứ thời đại nào…

    Tuy nhiên, bên cạnh những người trẻ bồng bột, phạm tội, thì vẫn còn đó những người trẻ luôn biết đối thoại với Chúa để tìm ra con đường nên thánh cho mình. Đó là  thiếu nữ Maria và chàng thanh niên Giuse. Nhờ có tương quan với Chúa mà những người trẻ này đã được hiệp thông với Chúa trong chương cứu chuộc loài người.

    Trong tâm tình này, xin kính mời toàn thể cộng đoàn cùng chuẩn bị tâm hồn để bước vào đêm canh thức mừng Chúa Giáng Sinh.

    I – TẠO DỰNG

    1 – Vẻ đẹp vườn địa đàng thuở ban đầu (Ilest Né Le Divin Enfant)

    Dẫn: Thuở ban đầu, Thiên Chúa tạo dựng mọi sự điều tốt đẹp. Thiên Chúa dựng nên bầu trời, Ngài phân rẽ ánh sáng khỏi bóng tối; Ngài cũng tách nước ra khỏi đất liền. Như một người nghệ sĩ tài ba, Thiên Chúa tô điểm cho bầu trời bằng những vì sao lấp lánh. Ngài giao nhiệm vụ cho mặt trời soi sáng ban ngày, mặt trăng chiếu sáng ban đêm. Ngài cũng khiến cho các thảo mộc trổ sinh đầy mặt đất; muôn loài muôn thú sinh sôi nảy nở theo đúng chu kỳ của mình…

    Sau cùng, Thiên Chúa dựng nên con người có nam, có nữ. Hai người bình đẳng với nhau về phẩm giá, để hai người bổ túc cho nhau, cùng xây dựng một gia đình hạnh phúc. Thiên Chúa cho con người được cộng tác với Ngài trong việc cai quản vũ trụ vạn vật.

    Con người vui lắm, bởi ngày ngày, con người và vợ mình được sống trong tình nghĩa với Thiên Chúa, sống hài hòa với vũ trụ vạn vật. Chính họ cũng cảm thấy hạnh phúc trong tình yêu, đến nỗi, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt.

    (hội thoại)

    Ađam: Evà ơi! Em ở đâu rồi?

    Evà: Hi hi! Em trốn ở đây cơ mà!

    Ađam: Ra đây, anh cho xem cái này hay lắm

    Evà: Cái gì thế anh?

    Ađam: Cứ ra đây đã nào

    Evà: Anh có cái gì mà bí mật thế?

    Ađam: Em thấy không: mọi loài Thiên Chúa dựng nên trông thật hấp dẫn. Em nhìn lên bầu trời mà xem, có quá nhiều loài chim xinh đẹp. Còn dưới nước nữa, muôn loài cá đủ sắc màu đang tung tăng bơi lội. Chưa hết đâu em, trên rừng còn có nhiều loài thú đẹp hơn nhiều nữa cơ…

    Evà: Ừ nhỉ! Anh ơi, nhìn con thỏ này mới đáng yêu làm sao. Mình mang nó về nuôi anh nhé!

    Ađam: (cười) Không cần đâu em. Thiên Chúa phán: tất cả muôn loài này đều thuộc về chúng ta mà. Ngài trao chúng cho chúng ta chăm sóc và giữ gìn đấy.

    Evà: Ôi, thế thì thích quá. Chúng đẹp quá anh ạ!

    Ađam: Nhưng vợ yêu này! Thiên Chúa có nhắc nhở anh rằng: Chúng ta có thể ăn hết mọi trái cây trong khu vườn này đấy!

    Evà: Ôi! Thế thì đúng ý em rồi

    Ađam: Nhưngchỉ duy mỗi trái cây ở giữa vườn là cây biết điều thiện, điều ác là chúng ta không được ăn, không được đụng tới.Thiên Chúa nói: ngày nào chúng ta ăn trái cây đó, chúng ta sẽ bị chết đấy, em rõ chưa nào.

    Evà: Vâng! Em biết rồi mà!

    (MÚA 1: KỲ CÔNG CỦA CHÚA)

    Dẫn: (I’ll Be home for Christmas)

    Ađam và Evà cứ như lạc vào cõi mê cung. Lần đầu tiên trong cuộc đời, họ được chiêm ngưỡng một cảnh tượng vừa hùng vĩ lại vừa thân thương như thế này. Hai người sống chung cách hài hòa với muôn loài muôn thú. Chiều đến, Thiên Chúa cùng với hai người bạn trẻ đi dạo trong vường địa đàng – thật là một cuộc sống viên mãn.

    Thế nhưng, hạnh phúc thuở ban đầu đó không được bền lâu. Con rắn là loài xảo quyệt đã tìm cách cám dỗ con người, để con người đi ngược lại đường lối của Thiên Chúa, và nó đã thành công. Theo lời của con rắn, Evà đã giơ tay hái trái cây ở giữa vườn. Không những thế, bà còn đưa cho chồng mình ăn, và kết quả là họ đã bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng vì đã không tuân giữ lời Thiên Chúa.

    2 – Lời hứa ban Đấng Cứu Thế

    Dẫn: Ngày mà hai vợ chồng trẻ ra khỏi vườn địa đàng là một ngày thật ảm đạm. Con người đã tự mình đánh mất ân nghĩa cùng Thiên Chúa. Thế nhưng, Thiên Chúa vẫn thương con người. Tình thương ấy thể hiện ở việc ngài đã hứa ban cho dòng dõi họ một Đấng Cứu Thế. Khi Đấng ấy xuất hiện, Ngài sẽ đạp nát đầu con rắn xưa – là đại diện cho thế lực sự dữ, và chính Ngài sẽ khôi phục lại tất cả những gì mà con người đã đánh mất.

    (MÚA 2: AĐAM NGƯƠI Ở ĐÂU)

    II – HẬU QUẢ CỦA TỘI LỖI & LỜI TIÊN BÁO CỦA CÁC NGÔN SỨ

    1 – Mâu thuẫn giữa Ađam – Evà

    Dẫn: Từ sau khi phạm tội bất tuân lệnh Thiên Chúa, con người và vợ mình không còn sống trong tình nghĩa với nhau như thuở ban đầu. Những cuộc cãi vã cùng những mâu thuẫn giữa hai người cứ ngày một lớn dần.

    (hội thoại)

    Ađam: Evà, Evà đâu rồi? (giọng hằn học)

    Evà: Có gì thế anh?

    Ađam: Có gì à? Cũng chỉ vì cô mà tôi phải khổ thế này đây!

    Evà: Hôm nay anh sao thế?

    Ađam: Lại còn sao với giăng cái con khỉ. Hức!

    Evà: Ai đã làm anh giận à?

    Ađam: Hưc! Cô thử nghĩ xem, chỉ có tôi và cô, còn ai chen vào đây nữa.

    Trước đây, tôi lao động đâu có phải khổ sở như bây giờ. Mọi thứ đều đơn giản như trò chơi, thế mà kể từ ngày cô đưa cho tôi ăn trái cấm, mọi sự đều đảo lộn hết cả. Làm lụng đến đổ mồ hôi, sôi nước mắt mà vẫn chẳng có một miếng mà nhét vào miệng. Trồng cấy thì quanh năm mất mùa. Mấy vườn cây ăn trái đến ngày thu hoạch rồi mà thú rừng còn đến phá phách tan hoang. Hôm nay tôi còn bị một con gấu đuổi chạy đến suýt chết đây này… cũng chỉ tại cô, tất cả cũng chỉ tại cô, cô biết không!

    Evà: (tỏ vẻ giận dữ) Sao lại tại tôi? Anh tưởng tôi ở nhà nội trợ thì sung sướng lắm chắc! Tôi cũng đầu tắt mặt tối chẳng kém gì anh đâu nhé. Bụng mang dạ chửa thế này vẫn còn phải làm mửa mật ra. Anh có thấu hiểu cho sự vất vả của tôi đâu cơ chứ. Mà anh đừng có đổ tất tội lỗi lên đầu tôi. Anh cũng đồng ý ăn trái cấm, anh còn nói gì nữa!

    Ađam: À, mày lại còn dám già mồm đấy phải không? Hôm nay, tao sẽ dạy cho mày một bài học để chừa cái thói láo toét ấy đi.

    (hai người lao vào nhau đánh đấm túi bụi)

    2 – Mâu thuẫn giữa Cain – Aben (O Holy night)

    Dẫn: Những cuộc cãi vã trong gia đình Ađam và Evà cứ mỗi ngày một gia tăng, tưởng chừng như không có hồi kết. Thế rồi Chúa cũng ban cho họ có hai người con trai. Người con lớn tên là Ca-in, con người con thứ tên là A-ben.

    A-ben làm nghề chăn chiên, còn Ca-in làm nghề cày cấy đất đai. Sau một thời gian, Ca-in lấy hoa màu của đất đai làm lễ vật dâng lên ĐỨC CHÚA. A-ben cũng dâng những con đầu lòng của bầy chiên cùng với mỡ của chúng. ĐỨC CHÚA đoái nhìn đến A-ben và lễ vật của ông, nhưng Ca-in và lễ vật của ông thì Người không đoái nhìn. Ca-in giận lắm, sa sầm nét mặt. Anh ta quyết định tìm dịp thuận tiện để giết em mình.

    (Hội thoại giữa Cain và Aben)

    Cain: Aben này!

    Aben: Gì thế anh?

    Cain: Anh với chú ra ngoài đồng chơi đi

    Aben: Hôm nay anh có chuyện gì vui à? À, em biết rồi, hay là anh định nói với em về chuyện hôn nhân đấy! Được rồi! Yên tâm đi, em sẽ về phe anh mà. Em sẽ nói với bố mẹ giúp anh. Mà hôm đó, chắc chắn em sẽ là phù rể của anh nữa đấy…

    Cain: Thôi đi, chú nhiều chuyện quá, cứ ra đồng chơi với anh nhé

    Aben: Được thôi, nhưng để em lùa đàn vật của em vào chuồng đã

    (trong lúc chờ đợi, Cain bàn mưu tính kế. Anh ta tự nhủ: Được rồi, hôm nay, mày sẽ biết tay tao, Aben à)

    (Khi hai anh em ra đến cánh đồng, Cain nói với Aben

    Cain: (giọng hằn học) Aben này, hôm nay sẽ là ngày tận cùng của mày

    Aben: Anh nói gì cơ, em không hiểu?

    Cain: Hưc! Mày không hiểu hay cố tình không hiểu? (Cain túm áo Aben)

    Aben: Anh làm gì thế, anh Cain?

    Cain: (nghiến răng hằn từng tiếng) Mày làm gì để lấy lòng Đức Chúa, để Ngài nhận lễ vật của mày?

    Aben: Điều đó em làm sao biết được! Đức Chúa hoàn toàn tự do để nhận hay không nhận lễ vật của ai đó

    Cain: Hư! Mày tưởng tao là trẻ con à! Chắc chắn, mày phải làm gì đó thì Đức Chúa mới nhận lễ vật của mày, và như thế tao bị ra rìa chứ gì!

    Aben: Anh Cain, em hoàn toàn không có ý định đó…

    Cain: Không nói nhiều nữa, hôm nay tao phải giết mày

                  (Cain bóp cổ Aben cho đến chết. Làm xong điều đó, Cain cảm thấy vô cùng sợ hãi.) – nhạc nguy hiểm

    3 – Lời tiên báo của các ngôn sứ (Nhạc bài “Trời cao”)

    Dẫn: Tội lỗi của con người mỗi ngày một gia tăng. Vợ chồng không còn tin tưởng nhau nữa; anh em thì huynh đệ tương tàn. Chưa hết, con người khi đã trở nên đông đúc, họ đã nghĩ ra việc phải xây một cái tháp cao chọc trời như một sự thách thức Đức Chúa – là Thiên Chúa của họ.

    Về phần Thiên Chúa – một đàng cảm thấy buồn vì tội lỗi của loài người, nhưng đàng khác, Ngài vẫn nhớ tới lời hứa sẽ Ban Đấng Cứu Thế. Thế nên, đã bao lần, Ngài gửi đến những vị Ngôn sứ để nhắc nhở dân chúng về sự cần thiết phải ăn năn thống hối tội lỗi của mình và quay về cùng Chúa. Nhưng dường như dân chúng chẳng màng đến những lời của các vị sứ giả mà Thiên Chúa đã gửi đến. Thay vì sống lương thiện, tốt lành, họ lại càng lún sâu vào con đường tội lỗi.

    Để sửa dạy dân của Ngài, đã có lúc Thiên Chúa phải dùng đến biện pháp mạnh: Ngài đã mượn bàn tay của những đế quốc hùng mạnh thời bấy giờ  để răn dạy dân riêng của Ngài bằng việc bắt họ đi lưu đày. Và quả nhiên, trong hoàn cảnh bi đát tới tận cùng của kiếp nô lệ, họ đã nhận ra lỗi lầm của mình. Cùng với lòng thống hối, họ đã khẩn nài Đấng Cứu Thế mau đến với họ.

    (Trong suốt đoạn này, mở nhạc bài hát: “Trời cao” – sâu khấu diễn tả cảnh đoàn dân lầm lũi tiến đi trong u tối. Họ phải sống kiếp lưu đày)

    III – LỜI ĐÁP TRẢ CỦA CON NGƯỜI

    1 – Truyền tin cho Đức Mẹ (Green sleeves)

    Dẫn: Thời gian cứ thế trôi đi…, phải nhiều năm sau đó… vào một ngày đẹp trời, sứ thần Gáp-ri-en được Thiên Chúa sai đến một thành thuộc miền Ga-li-lê, gọi là Na-da-rét. Đến gặp một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc dòng dõi vua Đa-vít. Trinh nữ ấy tên là Maria. Sứ thần vào nhà và chào rằng: “Kính chào trinh nữ đầy ơn phúc. Thiên Chúa ở cùng trinh nữ. Trinh nữ thật có phúc giữa muôn người phụ nữ”

    Maria: (tỏ ra bối rối và sợ hãi) Thưa ngài, ngài là ai? Ngài đến đây có việc gì ạ?

    Sứ thần: Xin trinh nữ đừng sợ! Ta là Gáp-ri-en. Ta được Thiên Chúa sai đến để báo tin vui cho trinh nữ.

    Maria: Ngài là…

    Sứ thần: Chính ta là sứ thần của Thiên Chúa uy linh. Ta đến đây để mang một thông điệp từ trời – Thông điệp mang lại ơn giải thoát cho toàn dân.

    Maria: Nhưng ngài vừa nói là “tôi có phúc” nghĩa là sao ạ?

    Sứ thần: Trinh nữ không chỉ có phúc mà còn thật là diễm phúc hơn tất cả mọi người phụ nữ trên trần gian này. Bởi này đây, trinh nữ sẽ thụ thai, sinh một con trai, và tên con trẻ sẽ được gọi là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua Đa-vít, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì nhà Gia-cóp đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.

    Maria: Nhưng… nhưng làm sao việc đấy có thể xảy ra được ạ, vì…vì…

    Sứ thần: Ta biết! Vì trinh nữ mới đính hôn chứ gì, và hai người chưa về chung sống với nhau. Nhưng trinh nữ đừng lo, vì người con trinh nữ cưu mang là bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần, chứ không phải bởi sự can thiệp của bất cứ một nam nhân nào.

    Maria: “Bởi quyền năng Chúa Thánh Thần” nghĩa là sao ạ? Tôi chưa từng thấy như thế bao giờ!

    Sứ thần: Ôi trinh nữ thật dễ thương và dễ mến. Trinh nữ băn khoăn như thế là phải, nhưng trinh nữ thấy không: bà I-sa-ve, người họ hàng với trinh nữ, người mà vẫn bị coi là hiếm muộn, cũng đã mang thai trong lúc tuổi đã già đấy thôi. Bởi vì, không có việc gì mà Thiên Chúa lại không làm được. Trinh nữ biết không: Trời, đất, trăng, sao thật hùng vĩ như thế, Thiên Chúa chỉ phán có một lời liền có tất cả, chẳng lẽ việc này Ngài lại không thể?

    Maria: (quỳ xuống với tất cả sự khiêm tốn). Vâng! Tôi đây là nữ tì của Thiên Chúa, tôi xin vâng theo ý định nhiệm màu của Ngài. (Sứ thần từ biệt ra đi).

    (MÚA 3: MẸ TRUYỀN TIN)

    2 – Truyền tin cho Thánh Giuse (When a child is born)

    Dẫn: Trong khi đó, ở bên nhà của Giuse – chàng thợ mộc trẻ trung vào đạo hạnh – người ta cho chàng hay tin rằng: Maria – người vừa đính hôn với chàng đã có thai. Chàng tỏ ra vô cùng bối rối.

    Giuse (vừa đi đi lại lại vừa nói một mình): Tại sao lại có thể như vậy được chứ! Tại sao Maria lại có thai, đang khi mình định sang xuân mới xin cưới nàng về làm vợ cơ mà. Có lẽ nào… Không thể nào, không thể nào! Bởi vì mình biết rõ Maria mà. Mình yêu nàng không chỉ vì nàng xinh đẹp, nhưng còn vì nàng là một người con gái nết na, đạo hạnh. Thử hỏi trong làng Na-da-rét này, có người con gái nào được như nàng.

    Nhưng sự thực là nàng đang có thai… ta biết nói làm sao với song thân phụ mẫu và mọi người trong làng bây giờ. Thật khó quá đi mất!

    Ai trong làng Na-da-rét này mà không biết việc một thiếu nữ không chồng mà chửa thì sẽ bị ném đá cho đến chết. Nếu ta tiết lộ cho mọi người biết rằng: ta không phải là tác giả của bào thai thì khác nào đẩy Maria đến chỗ chết. Hơn ai hết, chỉ có ta mới hiểu rõ về con người của nàng. Nàng không bao giờ có thể phản bội ta được. Ta biết chắc điều đó mà. Vậy thì tác giả của bào thai kia là ai được nhỉ...? Hay là… không thể thế được.

    Thôi đúng rồi! trong Kinh Thánh chả đã mấy lần ghi lại những trường hợp mang thai cách lạ là gì! Như trường hợp của bà Sa-ra, hiền thê của tổ phụ Ab-ra-ham, hay bà Anna – thân mẫu của ngôn sứ Samuel…, các ngài đều đã sinh con trong lúc tuổi đã quá già còn gì. Vậy phải chăng trường hợp của Maria cũng như thế! Đúng rồi! chỉ có thể là như vậy!

    Hay là… ta đến hỏi thẳng Maria xem sao nhỉ!... Không được! Đời nào cô ấy nói cho ta biết.

    Nếu việc Maria có thai là bởi sự can thiệp của Thiên Chúa thì ta là ai mà cả dám can thiệp vào chương trình của Ngài. Thật khó cho ta quá đi thôi.

    Chi bằng, ta tìm cách rút lui một cách êm đềm vậy. Đúng rồi, có lẽ chỉ có như vậy mới bảo toàn được danh dự và tính mạng cho Maria mà thôi. Nhưng, nếu việc này không phải bởi Thiên Chúa thì sao nhỉ… Thôi, trời đã khuya rồi, ta đi nằm nghỉ một chút rồi mai sẽ tính tiếp.

    (đang lúc Giuse chìm vào giấc ngủ thì sứ thần hiện đến với ông và bảo)

    Sứ thần: Này ông Giuse! Này ông Giuse – con cháu vua Đa-vít. Đừng ngại đón Maria vợ ông về nhà mình, vì Hài Nhi bà đang cưu mang là bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần. Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.

    Giuse: (choàng dậy và tự hỏi): Ta đang tỉnh hay đang mơ đây nhỉ? Maria mang thai bởi quyền năng Chúa Thánh Thần! Maria mang thai bởi quyền năng Chúa Thánh Thần! … con trẻ sẽ cứu dân của mình khỏi tội lỗi của họ… Như vậy thì chẳng phải đã ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ hay sao: “Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là "Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta."

    Như vậy, Maria chính là người nữ mà ngôn sứ đã loan báo, và đứa trẻ mà nàng đang cưu mang chính là Đấng Cứu Thế… Nếu quả là như vậy thì ta phải sang ngay để đón nàng về nhà mới được. (Giuse tức tốc trỗi dậy và ra đi đến nhà Maria)

    IV – BIẾN CỐ GIÁNG SINH

    1 – Cảnh Giuse và Maria đi về Belem (O little of Belem)

    Dẫn: Không bao lâu sau đó, hoàng đế Au-gút-tô ra chiếu chỉ, truyền kiểm tra dân số trong khắp cả thiên hạ. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực hiện thời ông Qui-ri-ni-ô làm tổng trấn xứ Xy-ri. Ai nấy đều phải về nguyên quán mà khai tên tuổi. Bởi thế, ông Giu-se từ thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê lên thành vua Đa-vít tức là Bê-lem, miền Giu-đê, vì ông thuộc gia đình dòng tộc vua Đa-vít. Ông lên đó khai tên cùng với bà Ma-ri-a, lúc ấy đang có thai.

    (hội thoại)

    Giuse: Maria! đi sang phía bên này này

    Maria: Anh Giuse ơi (nói giọng mệt mỏi)

    Giuse: Sao thế em?

    Maria: Em đau bụng lắm anh ạ, có lẽ sắp đến ngày sinh rồi

    Giuse: Ừ, anh biết rồi. Cố gắng lên em nhé. Anh sẽ tìm cho mẹ con em một chỗ nào đó trong nhà trọ.

    (hai người phải chen giữa dòng người tấp nập đang đổ về Belem)

    Giuse: (gõ cửa một quán trọ): Thưa bà, gia đình còn chỗ trọ không ạ?

    Chủ nhà 1: Tất nhiên là còn rồi. Xin trân trọng kính mời quý khách

    Giuse: Tôi muốn hai chỗ trọ

    Chủ nhà 1: May cho nhà anh đấy nhé, quán tôi còn đúng hai chỗ trọ

    Giuse: Nhưng…nhưng vợ tôi sắp đến ngày sinh. Rất có thể sẽ sinh trong đêm nay

    Chủ nhà 1: Cái gì cơ? Vợ của ông sinh con á? Thôi! thôi! Thôi!, nhà tôi không chứa gái chửa… nhá! Xui lắm! (nói như đuổi khách)

    Giuse: (nói giọng khẩn khoản) Xin bà rủ lòng thương gia đình chúng tôi, vì vợ tôi sắp chuyển dạ nên rất cần một chỗ trọ.

    Chủ nhà 1: Không thương mới xót gì hết. Ông đi chỗ khác mà tìm, nhà tôi không rảnh mà rước cái của nợ ấy vào nhà... nhé! Hức! Từ sáng tới giờ toàn là xui xẻo. Thật là chán mớ đời.

    (hai người lại tiếp tục lầm lũi dìu nhau bước đi) - nền nhạc buồn

    Giuse: (gõ cửa nhà 2) Thưa ông, nhà ông còn chỗ trọ không ạ?

    Chủ nhà 2: Rất tiếc là nhà tôi hết chỗ mất rồi.

    Giuse: Xin ông làm ơn giúp tôi với, vì vợ tôi sắp chuyển dạ, chúng tôi đang rất cần một chỗ trọ.

    Chủ nhà 2: (giọng ôn tồn) Tôi rất hiểu gia cảnh của anh lúc này, nhưng rất tiếc là nhà trọ của chúng tôi không còn một chỗ trống nào. Nhưng tôi biết, ở ngoài cánh đồng kia có một hang đá, nơi đó, các mục đồng vẫn nghỉ qua đêm để canh gác đoàn vật của mình. Nếu không phiền, ông bà có thể ra nghỉ tạm ở đó cũng được.

    Giuse. Vậy thì tốt quá. Nhưng hang đá đấy có cách đây xa không ạ?

    Chủ nhà 2: Tôi nghĩ… chỉ khoảng một quãng đường ngắn thôi mà. Chỉ có điều…nơi đó vừa hoang tàn lại vừa hôi hám, chẳng có gì ngoài lũ chiên bò và cỏ khô.

    Giuse: Không sao đâu ạ. Xin cảm ơn ông rất nhiều! (quay sang Maria)

    Giuse: Em sao rồi?

    Maria: Em vẫn đau bụng lắm anh ạ! Có lẽ em sắp sinh mất thôi

    Giuse: Em cố gắng một chút nữa nhé! Một chút nữa thôi! Chúng ta sẽ cùng ra hang đá ngoài cánh đồng kia. Chỉ một quãng đường ngắn thôi mà. Cố lên em nhé.

    Dẫn: Giuse dìu vợ mình đi tới hang đá. Đêm càng về khuya, gió càng thổi mạnh. Sương đêm mỗi lúc một dày đặc… (nhạc chậm và buồn “Gió mùa đông về, gió ơi gió ơi…)

    (MÚA 4: TIẾNG HÁT THIÊN THẦN)

    2 – Cảnh Sứ thần báo tin cho các mục đồng &Thiên Chúa Giáng Sinh (Les Anges dans nos campagnes)

    Dẫn: Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng để thức đêm canh giữ đàn vật. Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu toả chung quanh.

    Mục đồng 1: (đang ngủ thì ngồi dậy, dụi mắt, lắng nghe trong giây lát rồi quay sang gọi bạn mình) Này, này!

    Mục đồng 2: Cái gì thế, để yên cho tao ngủ.

    Mục đồng 1: Ngủ với ngày cái gì nữa, ra mà xem kìa, có cái gì đó sáng lắm mày ạ! Mà tao nghe, hình như có tiếng ai đang hát nữa đấy!

    Mục đồng 2: Tao đã bảo là để yên cho tao ngủ cơ mà! Mà mày có bị làm sao không đấy. Đêm hôm khuya khoắt như thế này thì làm gì có ai hát cơ chứ! Đúng là đồ dở hơi!

    Mục đồng 1: Dậy đi, tao bảo thật đấy!

    Mục đồng 2: (ngồi dậy dụi mắt một lúc) Ừ nhỉ, hình như có tiếng ai đang hát thật mày ạ. Úi giời ôi, ai thế này?

    Sứ thần: "Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít, Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa.

    Mục đồng 2: Nhưng ông là người hay là ma đấy?

    Sứ thần: Ta đây là sứ thần của Thiên Chúa. Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã,nằm trong máng cỏ."

    (Sứ thần nói đoạn biến đi. 2 mục đồng tỏ ra ngơ ngác rồi bảo nhau)

    Mục đồng 1: Vừa rồi…, mày có nghe thấy gì không?

    Mục đồng 2: Có chứ

    Mục đồng 1: Thế… thế mày tính sao?

    Mục đồng 2: Mày hỏi tao á? Mày chẳng vẫn gọi tao là thằng “tối kiến” còn gì. Tùy mày, tính sao thì tính.

    Mục đồng 1: Hay là… chúng mình thử đi rủ thêm mấy đứa nữa rồi cùng đến xem sao nhé

    Mục đồng 2: Ừ, vậy thì đi mau đi thôi.

    Dẫn: Khi đám mục đồng hối hả đi tới Belem, đến nơi, họ gặp Đức Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. Tất cả đều quỳ sụp xuống để bái lạy Hài Nhi Giêsu.

    Nhạc của bài “Tiếng chuông sinh nhật” tổng hợp diễn viên lần lượt tiến lên sân khấu để thờ lạy Hài Nhi Giêsu)

    (MÚA 5: TIẾNG CHUÔNG SINH NHẬT)

    LỜI KẾT

    Kính thưa cộng đoàn,

    Chúng ta vừa tham dự giờ canh thức mừng Chúa Giáng sinh. Ước gì, năm nay hết thảy mọi người, cách đặc là các bạn trẻ hãy quyết tâm sống ơn gọi và sứ mệnh của mình qua việc luôn biết lắng nghe và thi hành Lời Chúa; quảng đại đáp lại tiếng Chúa kêu gọi. Một khi đã thưa “Xin vâng”, thì dám dấn bước với tình yêu trung tín, kể cả trong những lúc khó khăn và thử thách nhất. Nhất là luôn biết sống theo mẫu gương của của Mẹ Maria và Thánh Giuse; luôn biết đối thoại và tìm theo Thánh Ý Chúa trong mọi gian nan thử thách, để bước đi trên con đường loan báo Tin Mừng.

    Trong niềm vui Mừng Chúa Giáng Sinh,chúng ta cùng hướng về gia đình Hài Nhi để nhận những phúc lành Bình An.

    (Cộng đoàn hát chung bài: “Hang Belem)

    Bài viết liên quan

    LIÊN KẾT GIỚI TRẺ